Mạch Đinh khóc, khóc rất lợi hại, không chấp nhận được cái kết như vậy, sở dĩ cậu thích xem phim gỉa tưởng là bởi vì loại phim này đều có kết cục tốt đẹp đại đoàn viên, khả năng chịu đựng của Mạch Đinh rất thấp, bi kịch luôn khiến cậu day dứt, cậu không thể thoát khỏi bộ phim. Tình cảm bi thương ấy, rất hại người a .
Cậu không hiểu, rõ ràng là một tình yêu đẹp, sao lại trở thành như vậy .
An Tử Yến từ lúc bắt đầu cho đến khi hết phim đều một bộ thờ ơ, thấy Mạch Đinh bên cạnh khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem, đây là lần thứ hai nhìn thấy cậu khóc: “Cậu khóc cái rắm a.”
“Cậu thì biết gì, ban đầu sao hai người họ phải chia tay, nhiều năm như vậy, sao lại không nói ra, vì sao Jack phải chết, vì sao không thể đối mặt với tình yêu của chính mình, vì sao có kết cục bi kịch mới được xem là một bộ phim hay? Nếu áp lực của thế tục lớn như vậy, lúc trước đừng yêu nhau thì hơn.”
Mạch Đinh kích động tuôn một tràng .
“Không diễn biến như vậy có ma mới xem.”
“Cậu còn lương tâm không hả.” Mình đang đa sầu đa cảm, mà hắn lại phun ra một câu như thế .
“Được rồi, đừng khóc nữa, ai bảo cậu đây cái kết của bộ phim là bi kịch, cuối cùng, Ennis chẳng phải đã bảo vệ được tình yêu của mình hay sao, cho dù Jack mất, nhưng lần này anh ta sẽ không chọn bỏ đi nữa, người đã chết, tình yêu thì sống mãi.”
Mạch Đinh nghe không thủng: “Vẫn không nên chết, vẫn nên để hai người họ ở bên nhau.”
“Cậu nghĩ mình là Lý An chắc.” An Tử Yến bật đèn, ra phòng khách, đọc sách, Mạch Đinh cũng đi theo, con mắt sưng húp: “Mọi người đều có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà chết, nếu ngày nào đó tớ chết đi, cậu có thể giống như Ennis vẫn yêu tớ không.”
“Tớ sẽ tìm một người khác.”
“Cậu thật tàn nhẫn. Vậy tớ đây cũng phải tìm một cô gái sinh mấy đứa con.”
Cái tên này thật thú vị, từ một bộ phim mà bị ảnh hưởng sâu như vậy. An Tử Yến lật sách: “Tớ thấy dì Viên vẫn có thể sinh con được.”
Mạch Đinh trợn tròn mắt, thật quá đáng. Mình và dì Viên, Mạch Đinh suy nghĩ một lát, toàn thân liền nổi da gà .
Cũng không biết do ảnh hưởng từ tình yêu trong bộ phim hay thế nào, buổi tối Mạch Đinh đặc biệt nhiệt tình, bật bài hát “King of the road”, giai điệu biếng nhác, lại khiến người ta cảm thấy hạnh phúc và tuyệt vời, cậu rất thích bài hát này. Cậu quay mặt An Tử Yến đang chơi máy tình về phía mình: “An Tử Yến, tớ hiểu rồi, cho dù sau này chẳng may tớ chết, cùng phải chết trước cậu, hưởng hết tình yêu của cậu đã.”
Sao vẫn còn nhắc tới chuyện này, An Tử Yến đang định mở miệng, Mạch Đinh liền kéo khóa quần An Tử Yến, đây là lần đầu tiên Mạch Đinh chủ động, An Tử Yến có chút kinh ngạc, rồi nghĩ thầm bộ phim Brokeback Mountain này quả thực không tệ .
Tuy Mạch Đinh chưa từng làm việc này, nhưng thấy An Tử Yến làm với mình, cậu cũng học được đôi chút, cậu nhẹ nhàng cầm lấy phân thân của An Tử Yến, liếm mút, thỉnh thoáng lại ngẩng đầu xem biểu tình của An Tử Yến, An Tử Yến nở nụ cười, giống nụ cười đêm đó, vô cùng ấm áp .
Phân thân của An Tử Yến ở trong miệng Mạch Đinh càng lúc càng lớn, lớn đến mức miệng Mạch Đinh không chịu nổi, cùng càng ngày càng mỏi. An Tử Yến kéo Mạch Đinh lên, cởi quần cậu, để cậu ngồi lên người mình, tách hai chân ra, đối mặt với mình, ngón tay kích thích hai điểm nhỏ trước ngực, Mạch Đinh cắn môi dưới, tiếng rên rỉ bật ra từ miệng nhanh chóng bị âm nhạc bao phủ. Một tay An Tử Yến đỡ lấy Mạch Đinh, tay còn lại di chuyển tới vùng đất mẫn cảm .
“Hức ――” Mạch Đinh thoải mái hít không khí, tay An Tử Yến luôn có thể dễ dàng khiến mỗi một tế bào trong cơ thể cậu đều sôi trào, cảm tình nóng bỏng kích phát ửng hồng, không bao lâu sau, Mạch Đinh đã chịu hết nổi: “Aha ― An Tử Yến ―― a ― tớ hiện tại rất muốn cậu ―― a ―”
An Tử Yến đem dầu bôi trơn nhẹ nhàng vẽ loạn ở mặt sau của Mạch Đinh, sau đó nâng mông Mạch Đinh lên, Mạch Đinh ngồi xuống một chút, rên rỉ ra tiếng. Hai chân Mạch Đinh dẫm trên ghế, túm lấy bả vai của An Tử Yến, tự chuyển động, cảm thụ tuyệt vời từ từ va chạm vào trái tim Mạch Đinh, phân tách lý trí, chỉ còn biết giãy dụa trong biển dục .
An Tử Yến vươn tay, nắm cằm Mạch Đinh, kéo qua vươn đầu lưỡi hôn môi. Nhiệt tình, ngượng ngùng, biểu tình đều đáng yêu như thế, cuối cùng Mạch Đinh mất hết khí lực, tựa vào lòng An Tử Yến. An Tử Yến ôm siết lấy Mạch Đinh, nhẹ nhàng chuyển động hạ thân .
“Hừ a ―― ưm ― a ― rất yêu cậu ― a ―”
An Tử Yến cũng không vội, cứ như vậy trong căn phòng mờ tối, âm nhạc lan tỏa, đem Mạch Đinh một lần lại một lần đạt tới cao trào .
Đến cuối cùng, An Tử Yến ấn Mạch Đinh lên tường, Mạch Đinh chỉ còn biết lựa theo va chạm của An Tử Yến .
“A ― a ― a ―― tớ không được ― a ― muốn ra.”
Mạch Đinh phóng thích xong hứu khí vô lực bị An Tử Yến đặt xuống giường, mỗi lần làm xong, cậu đều rất buồn ngủ, An Tử Yến nhẹ nhàng thì thầm vào tai cậu: “Yên tâm, tớ sẽ không bỏ lại cậu đi lấy người khác.” Dứt lời xoay người vào phòng tắm .
Mí mắt của Mạch Đinh rất nặng, đúng vậy, bản thân cũng không phải Jack và Ennis, tình yêu của chúng ta vĩnh viễn không trở thành bi kịch. Cho dù con đường này xa xôi thế nào, gập ghềnh ra sao, điều cuối cùng chờ đón chúng ta chính là hạnh phúc .