“Con mợ nó, từ khi nào mà ông đây lại vướng vào những chuyện xã hội đen hỗn loạn ngoài kia chứ!”
Nói xong, anh quay lên tầng hai, kích hoạt đàn tế Long Thần rồi hiến tế chiếc răng thú.
Không biết Hoàng Sào lấy chiếc răng thú này từ đâu ra nhưng năng lượng chứa đựng trong đó không thua kém gì thanh kiếm ngọc của nhà họ Vân.
Lần này, Lục Hi dùng tất cả thần ân đổi thành đan dược tăng cường thể chất: “đan Thối Thể”.
Sau khi hiến tế xong, Lục Hi liền đem đan Thối Thể vào phòng rồi nuốt vào trong người.
Đan Thối Thể vừa mới vào trong người thì đã bộc phát ra một nguồn năng lượng nóng hừng hực, từ bụng thẩm thấu đến tứ chi xương cốt.
Gương mặt Lục Hi đột nhiên đỏ lên như say.
Anh ngáp một cái, đi hai bước đến bên cửa sổ rồi ngủ thiếp đi, phút chốc đã ngáy to.
Giấc ngủ này ngủ đến tận sáng hôm sau thì Lục Hi mới nhàn nhã tỉnh lại.
Anh duỗi người ra, cảm thấy toàn thân thoải mái.
Đột nhiên, Lục Hi sững sờ, phát hiện thân thể của mình đã thay đổi.
Anh cảm thấy bên trong đan điền của mình dường như đã có thêm thứ gì đó.
Vì vậy Lục Hi bắt đầu ngưng tụ tinh thần lực, bắt đầu nội thị thân thể.
Một luồng tinh thần lực thuần túy nhanh chóng rót từ trên đỉnh đầu xuống đan điền của anh, lúc này anh mới phát hiện bên trong đan điền của mình xuất hiện một nội đan lớn cỡ một quả bóng bàn.
Nội đan này có bảy màu, nó nằm bên trong đan điền chậm rãi xoay tròn, bên trong nội đan tựa hồ còn có chứa một nguồn năng lượng thần kì.