Hiền Phi nghe vậy cũng phải đế thêm câu khiêu khích nàng ta:”Món đồ tầm thường như vậy Nguyên Quý Phi sao có thể dùng được?”
Không khí lúc này cũng vì câu nói của Hiền Phi mà trầm đi mấy phần, khuôn mặt của Khương Vô Thủy đã đỏ lên vài phần vì câu nói đó.
Nguyên Quý Phi lại nói thêm:” Tầm thường thì sao chứ, chúng ta đều là thiếp thất của Hoàng Thượng , sao Hiền Phi muội muội lại có ý nghĩ như vậy…?”
Quả nhiên là Hiền Phi lại bị hắt cho một gáo nước lạnh.Nàng ta vẫn cứ nghĩ sẽ không ai dám làm gì nàng ta nhưng Hàn Bình Di từ trước tới giờ vẫn là một người khó đụng tới.
- Nếu Khương Mỹ Nhân có đem theo bên người thì đưa bổn cung dùng xem thế nào.
Khương Vô Thủy liền lấy từ ống tay áo ra một lọ nhỏ rồi tự mình dâng lên.Du Ma Ma cũng đưa tay ra nhận. Vừa mở ra mùi cao bạc hà tỏa ra đúng là dễ chịu.Du Ma Ma lấy một ít rồi xoa lên vùng thái dương của nàng.Hiệu quả đúng là tốt ,mới xoa vào có chút nhẹ đầu đi hẳn.
- Món đồ này của muội muội đúng là rất tốt.
Khương Vô Thủy nghe vậy có chút mừng :” Nếu người thích nó cứ giữ lại để dùng .”
Nguyên Quý Phi cũng vui vẻ lên cũng cho mọi người lui về sớm:” Nay bản cung cũng mệt các muội về sớm đi.”
Các Phi Tần vội hành lễ cáo lui.
Ra khỏi cửa cung Thanh Nguyệt lại nói với Minh Lan:” Giờ về viện Thiên Nguyệt sớm cũng không có gì làm chi bằng muội với ta đi dạo ngự Hoa Viên đi…”
Minh Lan nghe vậy cũng nói thêm:” Lâu lắm rồi nô tì cũng chưa ra ngoài , nên như vậy cũng tốt a…”
Hai người đang định cất bước đi đến Ngự Hoa Viên thì chợt có tiếng gọi lại:” Phụng Mỹ Nhân xin người dừng bước.” Thanh Nguyệt quay đầu lại thì thấy Khương Mỹ Nhân đang cùng nô tì đi đến. Dáng vẻ nàng ta vẫn là thướt tha : ” Thần thiếp cũng đang muốn đến Ngự Hoa Viên để ngắm hoa, không biết có thể cùng Phụng Mỹ Nhân thưởng hoa cùng không.”
Thanh Nguyệt cũng cười nói:”Nếu Khương Mỹ Nhân đã nói vậy không bằng kết bạn.”
- Từ hôm thần thiếp nhập cung đến nay mới có cơ hội được đi chung cùng Khương Mỹ Nhân.
Khương Vô Thủy cũng mấp mẽ đôi môi :”Ta từ lúc mới nhập cung đến giờ cũng chưa kết được bạn.Nay gặp được cô cũng muốn thử nói chuyện.”
Thanh Nguyệt nhìn như vậy cũng chỉ cười. Khương Vô Tự đưa mắt nhìn lên bầu trời , ta lại nhớ ngày ta nhập cung , hôm đó là một ngày mưa rất to. Khương Vô Thủy thanh âm tứ bình bát ổn, nhưng là Trang Lạc Yên như cũ có thể nghe ra trong đó lộ rõ vẻ nàng ấy không thích nhập cung.