2333 cũng có chút kích động: “Quả thật là quá may mắn rồi.”
Ninh Thư lấy hai tay che ngực, bà nó, đồ tốt như vậy ở ngay trước mắt vậy mà cô cũng không chiếm được, khiến trong lòng cô cảm thấy vô cùng ngứa ngáy.
Ninh Thư hít một hơi thật sâu, rồi mới hỏi tiếp: “Đã có chuyện gì xảy ra với Thiên Giai vậy?”
2333 nói: “Có lẽ là Thiên Giai may mắn, nên được Vạn Giới thạch tặng cho vài thứ tốt.”
Bà nó, nhân vật chính đúng là con cưng của trời, tôi cũng muốn sờ sờ Vạn Giới thạch xem có được cái gì không.
Những người thú xung quanh cũng bắt đầu tiến lại gần, còn có một vài giống cái tiến lên để chào hỏi, Thiên Giai muốn ứng phó với những người này thì cũng phải cố hết sức.
Ví dụ như hỏi cô ta từ đâu đến, thứ mà cô ta đang mặc trên người là gì, có một ít giống cái còn giơ tay lôi kéo tóc của Thiên Giai, khiến cô ta đau đến chảy nước mắt.
Thụy trực tiếp biến thành con hổ, sau đó đặt Thiên Giai lên trên lưng rồi lập tức bay đi.
Ninh Thư đi đến tế đàn, nhìn Vạn Giới thạch, trong lòng lại cảm thấy vô cùng ngứa ngáy.
Ninh Thư thu hồi ánh mắt, sau đó đi đến trước mặt của Vu rồi nói: “Vu, Thảo muốn trở thành Vu của bộ lạc.”
Vu có chút sửng sốt, nhưng cũng không nói gì mà lập tức xoay người rời khỏi đó, Ninh Thư cũng đi theo Vu về sơn động của bà ấy.
Nơi ở của Vu tràn đầy mùi vị của các loại thảo dược, điều này khiến Ninh Thư càng thêm quyết tâm trở thành Vu.
Vu ngồi trên một tảng đá, rồi mới hỏi Ninh Thư: “Thảo, tôi còn nhớ bạn lữ tương lai của cô chính là Khải, nếu như cô muốn trở thành Vu thì sẽ không thể trở thành bạn lữ của Khải được.”
“Đúng vậy, tôi muốn trở thành Vu.” Ninh Thư nói, còn Khải thì đã bị cô quên mất rồi, bởi vì sớm muộn gì thì hắn cũng sẽ trở thành người của nữ chính.
“Tại sao?” Trên khuôn mặt của Vu xuất hiện một tia nghi hoặc: “Bạn lữ tương lai của cô còn sống, hơn nữa hắn cũng rất mạnh mẽ, vậy thì cô có gì không hài lòng chứ.” Vu tháo chiếc mũ lông chim ở trên đầu xuống.
“Cô phải biết rằng, nếu như cô trở thành Vu thì cả đời này sẽ không thể có bạn lữ, phải giữ gìn thân thể thuần khiết để có thể nói chuyện được với thần.” Vu nhìn Ninh Thư: “Chuyện này cô phải nghĩ cho thật kỹ.”
“Vu, tôi có cảm giác Khải cũng không thích tôi, người hắn thích là Giai, cũng chính là giống cái mới đến bộ lạc.” Ninh Thư trực tiếp nói ra: “Tôi muốn học tập thảo dược với Vu, để có thể giúp đỡ mọi người trong tộc.”
Vu nhìn chằm chằm vào Ninh Thư, hơn nữa ánh mắt của bà ấy cũng rất lợi hại: “Giai đã trở thành bạn lữ của Thụy, nên căn bản sẽ không gây ảnh hưởng đến cô và Khải.”
Ninh Thư lắc đầu: “Vu, tôi cảm thấy bản thân mình chỉ là một kẻ vô dụng trong bộ lạc, nên tôi muốn làm gì đó cho bộ lạc, hơn nữa tôi cảm thấy Khải cũng không muốn trở thành bạn lữ của tôi.”
Vu nhìn Ninh Thư một lúc lâu, Ninh Thư cũng nhìn về phía đối phương, cuối cùng thì Vu cũng lên tiếng: “Vậy thì cô theo tôi học tập cách dùng thảo dược đi, còn chuyện cô muốn làm Vu thì để sau này lại nói tiếp.”
Hiển nhiên là Vu cho rằng giống cái này đang giận dỗi, còn việc dạy đối phương sử dụng thảo dược thì cũng coi là một chuyện tốt cho bộ lạc.
Ninh Thư gật gật đầu, cô cũng không quan tâm việc bản thân có thể trở thành Vu hay không, cái mà cô muốn là cái danh biết y thuật, trước đây cô đã ở với thần y một thời gian nên cũng biết một ít thảo dược, với lại cũng biết cách chữa của một vài chứng bệnh đơn giản.
Nhưng nếu như cô đột nhiên biết chữa bệnh thì những người chỉ biết dùng đến sức mạnh như người nguyên thủy cũng sẽ cảm thấy nghi ngờ, hơn nữa không phải người nguyên thủy nào cũng chỉ biết dùng đến nắm đấm.
Bọn họ cũng rất thông minh.
Nếu đã đạt được mục đích thì Ninh Thư bèn nói với Vu là ngày mai cô sẽ qua đây để học tập.
Vu cũng chỉ tùy ý gật đầu, dáng vẻ cũng không quá quan tâm đến những lời Ninh Thư nói.
Lúc trở về thì Ninh Thư có đi qua nơi tổ chức tế lễ, còn nhìn về phía Vạn Giới thạch, khó khăn lắm cô mới có thể rời mắt khỏi nó, vừa nhìn sang phía khác thì Ninh Thư liền nhìn thấy Chi đang đứng đợi bản thân.
Bỗng nhiên Ninh Thư cảm thấy trong lòng có chút ấm áp, tuy là sinh tồn rất gian nan, nhưng mối quan hệ giữa người và người ở đây cũng rất hòa thuận.
Nhìn về phía Chi, Ninh Thư âm thầm thề trong lòng, cô nhất định phải tu luyện ra một tia kình khí, để có thể thay đổi vận mệnh của mình, còn có thể cứu được Chi và có thể cứu được càng nhiều giống cái bị bỏ rơi kia.
Hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ.
Chi nhỏ tuổi hơn thân thể này, hơn nữa cũng chưa xác định bạn lữ tương lai, nhưng cũng có không ít giống đực trong bộ lạc để mắt đến cô ta.
Nhưng Thiên Giai đã xuất hiện, mọi người chưa từng nhìn thấy giống cái nào xinh đẹp như vậy, cũng vì thế mà ánh mắt của giống đực cũng trở nên kén chọn hơn.
Có thể nói sự xuất hiện của Thiên Giai đã kéo thấp địa vị của giống cái ở trong bộ lạc, hơn nữa cô ta không chỉ có một bạn lữ, nên giống đực nào cũng muốn trở thành bạn lữ của cô ta.
Còn giống cái vốn rất trân quý nay lại trở thành thứ có cũng được mà không có cũng được, thậm chí có ít giống đực khi có thể cùng giống cái trong lòng bọn họ trở thành bạn lữ cũng không còn cảm giác quý trọng như trước nữa.