Ai ngờ Quảng Lệnh Công nhàn nhạt tới câu:
– Kỳ thực làm thiếp cũng không có gì.
Mỵ Nương há hốc mồm, chuyện này khác với tưởng tượng của nàng, chợt có chút nóng nảy, bỗng nhiên đứng lên nói:
– Vương gia, ngài không nói đùa chứ, nàng là nữ nhi của ngài! Không được, ta không đồng ý, trừ phi khiến Ngưu Hữu Đức bỏ Vân Tri Thu hoặc là người nghĩ cách giết Vân Tri Thu, bằng không ta tuyệt không đồng ý!
Quảng Lệnh Công khẽ vuốt hai ngón tay, hai mắt nhìn chăm chăm bàn cờ, nói:
– Chính nàng lúc đó chẳng phải từ thiếp thất mà bắt đầu sao?
Hắn vốn không muốn đem việc này nói cho Mỵ Nương, chỉ là việc này cuối cùng vẫn cần nàng tới trấn an khuyên nữ nhi, hắn không cách nào mở miệng với nữ nhi, còn như Ngưu Hữu Đức bên kia hắn không lo lắng, hắn nhượng bộ như vậy, rõ ràng là có lợi, trừ phi Ngưu Hữu Đức là người ngu, Ngưu Hữu Đức lên đến vị trí hiện giờ chẳng lẽ còn không phân được lợi và hại nặng nhẹ sao? Thậm chí còn bảo toàn địa vị Vân Tri Thu, vẫn chưa làm khó dễ Ngưu Hữu Đức. Ngưu Hữu Đức không có lý do cự tuyệt.
Cho nên sau khi cân nhắc, vẫn cảm thấy trước tiên phải thuyết phục nữ nhân này, đừng để về sau tin của Mị Nhi đến tai nữ nhân này không tiếp nhận được hiện thực làm lớn khiến mọi người đều biết.
Mỵ Nương kiên quyết không nghe theo:
– Sao có thể giống nhau, thiếp xuất thân cùng Mị Nhi xuất thân có thể so sánh được sao? Vương gia, ngài coi như không vì Mị Nhi suy nghĩ, cũng nên vì chính ngài suy nghĩ, ngài lẽ nào không sợ người trong thiên hạ chế nhạo sao?
– Mị Nhi là nữ nhi bản vương, bản vương có thể không vì nàng sao? Bản vương làm sao có thể để cho nàng vĩnh viễn làm thiếp? Chỉ là tình hình trước mắt phức tạp hơn so với ngươi nghĩ…
Quảng Lệnh Công lúc này đem thế cục trước mắt hơi chút phân tích, nói rõ chỉ là khiến Mị Nhi cùng Ngưu Hữu Đức âm thầm giữ quan hệ nam nữ, bí mật, đến khi công khai tất nhiên không có Vân Tri Thu, lúc công khai Mị Nhi đã là chính thê của Ngưu Hữu Đức rồi, mà chỉ cần Mị Nhi có lòng, không phải Ngưu Hữu Đức có đồng ý hay không, có bầu là chuyện rất đơn giản.
Nghe xong, Mỵ Nương cụt hứng mà ngồi xuống, nàng hiểu, nữ nhi đầu tiên là một con cờ, thứ nhì mới là vấn đề con gái nàng lập gia đình, liên lụy tới việc Vương gia bố trí đại cục, không đến lượt nàng cự tuyệt.
Nhưng ngẫm lại cũng không phải là không thể suy nghĩ, bất đắc dĩ cắn răng nhìn về phía đối diện.
– Vương gia, vậy ngươi phải đồng ý với thiếp, lúc công khai quan hệ chính là lúc Ngưu Hữu Đức đem Mị Nhi cưới hỏi đàng hoàng làm chính thê!
Quảng Lệnh Công đứng lên, đi tới bên cạnh nàng nắm tay nàng, vỗ nhẹ vào bàn tay, có chút vui mừng nói:
– Ai phi yên tâm, Mị Nhi là hòn ngọc quý trên tay bản vương, thương yêu còn không kịp, há có thể ảnh hưởng đến chung thân của nàng? Bản vương trịnh trọng cam kết, lúc công khai quan hệ Mị Nhi nhất định là chính thể Ngưu Hữu Đức, đến lúc đó bản vương sẽ để Mị Nhi xuất giá đường hoàng, bản vương bằng bất cứ giá nào cũng sẽ khiến khắp thiên hạ đều hâm mộ hôn lễ của Mị Nhi làm bồi thường, quyết không nuốt lời!
Mỵ Nương buồn bã cúi đầu, xem như là thầm chấp nhận.
– Về sau Mị Nhi nếu như liên hệ nàng, mong rằng nàng…
Quảng Lệnh Công nói phân nửa thả tay nàng ra, lấy tinh linh ra. Câu Việt tới tin.
Câu Việt biểu thị đã đang trên đường trở về, thêm một câu là Ngưu Hữu Đức không có đồng ý, Mị Nhi tiểu thư cũng theo về.