“Được, thỏa mãn cho em.” Lý Hào Kiệt vừa lòng mỉm cười.
Tối qua vừa mới đình chiến, sáng nay đã bắt đầu khai hỏa trong phòng tắm.
– —
Sau hai tiếng đồng hồ, tôi được người đàn ông ôm vào bồn tắm, chúng tôi tắm cùng nhau. Tuy đang là mùa đông nhưng trong biệt thự có hệ thống sưởi, tắm rửa xong cũng không cần mặc áo dày.
Trên bàn ăn vẫn có bữa sáng, hơn nữa còn phong phú hơn hôm qua.
Tuy trong biệt thự không có phương tiện liên lạc với thế giới bên ngoài, nhưng trong phòng có rất nhiều sách, thể loại nào cũng có.
Ăn sáng xong, tôi lấy bừa một cuốn tiểu thuyết ngồi trên ghế sô pha, Lý Hào Kiệt ngồi bên cạnh ôm tôi. Anh chẳng làm gì cả, chỉ nhìn tôi mà thôi.
Tôi lại cảm thấy không yên lòng. Nghĩ đến tin nhắn tối qua, tôi ngẩng đầu nhìn Lý Hào Kiệt: “Anh thật sự ly hôn với Lâm Tuyền rồi à?”
“Ừ.” Lý Hào Kiệt gật đầu, ánh mắt vẫn chăm chú.
Tôi hơi do dự rồi nói: “Đêm qua em nhìn thấy cô ấy gửi tin nhắn cho anh, nếu hai người đã ly hôn thì sao cô ấy còn…”
“Còn quan tâm đến anh phải không?” Lý Hào Kiệt ngắt lời tôi.
“Ừm.”
“Bởi vì anh chỉ nói sẽ ly hôn với cô ta, ngoài ra không nói gì khác cả, hơn nữa giữa anh và cô ta giống như hợp tác giữa các doanh nghiệp, thực tế không hề can thiệp vào đời sống của đối phương.” Lý Hào Kiệt nói đến đây thì hơi ngừng lại: “Bao gồm cả việc cô ta ở bên ngoài có hai tình nhân, anh cũng không quan tâm.”
“Anh biết à?”
Khi Lý Hào Kiệt nói đến việc này, tôi sững sờ. Tôi không ngờ Lý Hào Kiệt lại biết chuyện này.
Anh gật đầu: “Đây là ước định giữa anh và cô ta, anh không chạm vào cô ta, tất nhiên cũng sẽ không can thiệp việc cô ta tìm tình nhân ở ngoài.”
“Rộng lượng vậy à?” Tôi không tin lắm.
Lý Hào Kiệt cúi người đè tôi lên ghế sô pha, đôi mắt đen nhìn tôi với vẻ mờ ám, anh nói: “Hết cách rồi, trừ em ra anh không cứng nổi với ai cả.”
“…”
“Nhìn thấy em thì bất cứ lúc nào anh cũng có thể…”
Anh nói rồi lại cúi xuống hôn tôi.
Tôi cảm nhận được sự nguy hiểm, bèn úp quyển sách lên mặt, nói: “Không được không được, hôm nay nghỉ ngơi đi, em không chịu nổi đâu.”
Tôi thật sự không chịu nổi nữa. Từ tối qua đến sáng nay, bây giờ chân tôi nhũn cả ra rồi.
Lý Hào Kiệt thấy thế thì đành hôn lên cuốn sách, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, hôm nay ban ngày sẽ tha cho em, tối lại tiếp tục.”
“Ngày mai có được không?”
“Anh tích trữ 5 năm, đợi em 5 năm rồi.” Lý Hào Kiệt vừa nói vừa ôm lấy tôi, bờ môi mỏng dán bên tai tôi thầm thì: “Không muốn cho em nghỉ ngơi mỗi giây mỗi phút nào, muốn giao hết mọi thứ cho em.”
Tôi dùng sách che mặt: “Ngày mai đi mà.”
Tôi thật sự rất mệt.
Thực ra mấy hôm nay cũng không phải lúc nào Lý Hào Kiệt cũng đòi hỏi tôi, đa phần anh để tôi thoải mái trước, sau đó mới buông thả bản thân. So với mấy năm trước, dường như anh đã biết quan tâm đến cảm nhận của tôi hơn rồi.
Tôi nằm trong lòng người đàn ông đọc sách. Trước đây tôi không thích đọc tiểu thuyết lắm, nhưng nay lại bị hấp dẫn bởi tình tiết trong cuốn truyện này, bất tri bất giác đã đọc một hồi lâu.
Mãi đến khi chuông cửa vang lên, tôi mới ngẩng đầu. Lý Hào Kiệt bên cạnh tôi đứng dậy, đi ra mở cửa.
Ai đến nhỉ? Tôi lập tức đứng lên.
Cửa mở, tôi nhìn thấy người đứng bên ngoài, thế mà lại là Ngô Tiến An!
Hắn đang cầm mấy hộp cơm và một ít đồ ăn.
Lý Hào Kiệt để hắn vào, Ngô Tiến An vừa vào đã bắt đầu oán thán: “Anh à, cũng chỉ có mình anh thôi đấy, người khác mà bắt em làm cu li thế này thì chắc chắn em sẽ trở mặt!”
Hắn nói xong thì nhìn thấy tôi, lại cười giả lả: “Chào chị dâu.”
Vẻ mặt của Ngô Tiến An khiến tôi cảm thấy là lạ, hình như không giống thường ngày cho lắm.
Thấy hắn ta xách các loại đồ ăn tươi mới đến, còn có trứng gà và thịt gì gì đó, tôi bèn chủ động nói: “Để em làm cơm trưa.”
“Ừm.” Lý Hào Kiệt gật đầu, cúi xuống hôn lên môi tôi một cái rồi nói: “Vất vả cho em rồi, anh đi bàn chuyện với Ngô Tiến An một lát.”
Người đàn ông nói rồi đi theo Ngô Tiến An lên tầng.