Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Nếu không có tác dụng lớn, vậy uổng phí ta cực cực khổ khổ đổi thứ này về.”
“Cũng phải!” Nhị ca luyện chế Cửu Thanh Đan đã phải hy sinh lớn, hiện tại ngoại trừ Đan Cốc, còn có mấy thế lực luyện đan như hổ rình mồi nhìn bọn họ.
……
Khô Mộc lão nhân đổi đan dược tới tay xong liền lập tức mang theo Mộc Tâm Dung rời khỏi đại hội Nguyên Anh.
“Gia gia, ngài không tham dự đại hội Nguyên Anh sao?”
Khô Mộc lão nhân nhìn Mộc Tâm Dung một cái, nói: “Gia gia vì chữa bệnh cho ngươi mới tới đại hội Nguyên Anh, hiện tại Cửu Thanh Đan đã tới tay, tự nhiên không cần ở lại Đế Thiên Thành.”
Khô Mộc lão nhân thầm nghĩ: Cửu Thanh Đan xuất thế, quan hệ của Đan Cốc cùng Bích Vân Tông liền phức tạp, cửa thành cháy vạ đến cá trong ao, hắn còn không đi nữa, ở lại liền phải thành pháo hôi.
Khô Mộc lão nhân vốn còn tưởng rằng hắn yêu cầu Cửu Thanh Đan, Diệp Cẩm Văn sẽ biết khó mà lui, không ngờ rằng, hắn muốn Cửu Thanh Đan, Diệp Cẩm Văn liền đưa Cửu Thanh Đan tới cho hắn, Diệp Cẩm Văn ngay cả Cửu Thanh Đan cũng đã lấy ra, hắn tự nhiên không tiện không cho Bích Vân Tông mặt mũi.
“Gia gia, ngài mời được Đan Vọng? Ta nghe nói cốc chủ Đan Cốc rất khó mời.”
Khô Mộc lão nhân gật đầu: “Cốc chủ Đan Cốc đúng là không dễ mời.”
Khô Mộc lão nhân thầm nghĩ: Đan Vọng tựa hồ cũng có hứng thú với Ngũ Hành Nguyên Thủy, nhưng Diệp Phàm là thật sự cần Ngũ Hành Nguyên Thủy, mà Đan Vọng lại là bởi vì Diệp Phàm cần cho nên mới cảm thấy có hứng thú. Muốn đổi Cửu Thanh Đan với Đan Cốc, ngoại trừ Ngũ Hành Nguyên Thủy còn cần mười viên linh thạch cực phẩm, Khô Mộc lão nhân có thể dễ dàng đổi Ngũ Hành Nguyên Thủy cho Diệp Cẩm Văn như vậy cũng là vì Đan Cốc ra giá quá cao.
“Gia gia không có mời Đan Vọng.” Khô Mộc lão nhân nói.
Mộc Tâm Dung khó hiểu: “Không phải cốc chủ Đan Cốc? Vậy là ai? Cửu Thanh Đan không phải chỉ có người của Đan Cốc mới có thể luyện chế thôi sao?”
Khô Mộc lão nhân lắc đầu: “Cửu Thanh Đan tuy rằng xuất thân từ Đan Cốc, nhưng năm đó Đan Cốc phân liệt, đan phương lưu lạc ra ngoài cũng là chuyện bình thường.”
Mộc Tâm Dung gật đầu: “Thì ra là thế!”
……
Bên trong toà nhà hình tháp.
Giang Lăng Tuyết vuốt ve Cố Anh Đan trên tay, nhăn chặt mày lại.
“Sư thúc, tâm tình của ngài không tốt sao?” Tô Yên Nhiên hỏi.
Giang Lăng Tuyết lắc đầu: “Không có.”
“Vậy đan dược này có vấn đề gì sao? Ta nghe nói Cố Anh Đan rất có tác dụng với tu sĩ mới thăng cấp Nguyên Anh.” Tô Yên Nhiên nói.
Giang Lăng Tuyết thở dài, thầm nghĩ: Đan dược đúng là không tồi, chẳng qua, nàng cầm quá phỏng tay mà thôi.
Giang Lăng Tuyết nhìn về phía Tô Yên Nhiên, nói: “Đã điều tra xong chưa, đó thật sự là Cửu Thanh Đan?”
Tô Yên Nhiên gật đầu: “Hình như đúng là Cửu Thanh Đan, Khổ Mộc lão nhân vừa cầm tới tay liền chạy, nhưng vẫn bị mọi người chặn lại được, đan dược đã bị cháu gái của hắn ăn, độc của nàng đã được giải, đan dược có thể cùng một lúc giải được nhiều loại độc như vậy, hơn phẩn nửa là Cửu Thanh Đan.”
Giang Lăng Tuyết cau mày lại: “Nói như vậy, Đan Điển rất có khả năng đang ở trong tay Diệp Phàm?”
Tô Yên Nhiên không cho là đúng nói: “Diệp Phàm biết luyện chế Cửu Thanh Đan cũng không có nghĩa là Đan Điển ở trong tay Diệp Phàm, nói không chừng là đan sư nào đó của Đan Cốc tiết lộ đan phương của Cửu Thanh Đan.”
Giang Lăng Tuyết lắc đầu: “Ngươi không biết, năm đó Đan Cốc phân liệt, Đan Ngạo mang theo Đan Điển rời khỏi Đan Cốc, lúc ấy cốc chủ Đan Cốc vô cùng phẫn nộ, sử dụng kéo hồn thuật để tìm kiếm nhi tử, nhưng cũng không có tác dụng gì.”
“Kéo hồn thuật cho dù người đã chết cũng có thể tìm, nhưng cố tình lại không tìm được, cho nên lúc ấy người của Đan Cốc hoài nghi, Đan Ngạo đã rời khỏi phiến đại lục này, mà Diệp Phàm cố tình lại từ Đông Đại Lục tới đây.”
Tô Yên Nhiên trừng lớn mắt: “Nói như vậy, Đan Điển rất có khả năng đang ở trong tay Diệp Phàm?”
Giang Lăng Tuyết nhíu mày, gật đầu.
Chuyện năm đó không phải bí ẩn gì, rất nhiều thế lực đều biết. Nếu Đan Điển ở trong tay Diệp Phàm, vậy liền khó làm, lấy thực lực của Diệp Phàm, Kim Đan kỳ đã có thể luyện chế được đan dược Thiên cấp, chờ hắn thăng cấp Nguyên Anh, tương lai không xa nói không chừng có thể luyện chế được cả đan dược Thánh cấp, cho dù không luyện chế ra được đan dược Thánh cấp, luyện chế đan dược Thiên cấp đỉnh cũng không phải việc khó khăn gì, như vậy khi đó, Đan Cốc làm lãnh tụ đan đạo liền xấu hổ.
“Gần đây Diệp Phàm đang làm gì?” Giang Lăng Tuyết hỏi.
Tô Yên Nhiên cau mày: “Nghe nói, hắn bao một gian phù thất, đi vẽ phù lục.”
Giang Lăng Tuyết khá là ngoài ý muốn: “Vẽ phù sao?”
Tô Yên Nhiên gật đầu: “Đúng vậy.” Bên ngoài đang có một đống đan sư nhìn chằm chằm Diệp Phàm, Diệp Phàm lại chạy đến phù thất trốn thanh tịnh, phong cách làm việc của Diệp Phàm trước nay vẫn luôn ngoài dự đoán của mọi người như vậy.
……
Bên trong phù thất.
Diệp Cẩm Văn tò mò nhìn Diệp Phàm: “Nhị ca, ngươi đang vẽ phù gì vậy?”
Diệp Phàm ngẩng đầu lên, nhìn Diệp Cẩm Văn một cái, nói: “Là Độn Phù.”
Diệp Cẩm Văn nhìn đồ án trên phù chú: “Đồ án này hình như rất phức tạp!”
Diệp Phàm gật đầu: “Ừm, là Độn Phù Thiên cấp, đương nhiên sẽ có chút phức tạp.”
Diệp Cẩm Văn nghi hoặc nói: “Thì ra là phù chú Thiên cấp! Điển tịch nói về phù chú trong tông môn không nhiều lắm, hình như không có ghi chép về loại phù này, làm sao nhị ca biết được?”
“Ta học được ở Đông Đại Lục.” Diệp Phàm nói.
“Người của Nam Đại Lục luôn cảm thấy Đông Đại Lục là nơi man di, không ngờ rằng bên kia lại có không ít thứ tốt!” Diệp Cẩm Văn nói.
Diệp Phàm gật đầu: “Đông Đại Lục vẫn có không ít thứ tốt.”
Diệp Cẩm Văn đưa tới một tờ danh sách cho Diệp Phàm: “Nhị ca, đây là danh sách đồ vật sẽ bán đấu giá ở đại hội Nguyên Anh.”
Diệp Phàm nhận lấy đọc, than thở: “Có không ít a!” Hội đấu giá bán không ít đan dược Thiên cấp, phù chú Thiên cấp, pháp khí Thiên cấp, cùng với lại thi thể của yêu thú Nguyên Anh.
Diệp Cẩm Văn gật đầu: “Nói thế nào cũng là đại hội Nguyên Anh mà! Tự nhiên là phải có chút phân lượng.”
“Tốt thì đúng là tốt, nhưng phần lớn không có tác dụng gì.” Diệp Phàm nói.
Diệp Cẩm Văn gật đầu: “Đúng vậy!”
“Di, có ba khối Cổ Tiên Lệnh?” Diệp Phàm kinh ngạc nói.
Diệp Cẩm Văn gật đầu: “Phải!”
“Ai lại nỡ bỏ được lấy thứ này ra thế, còn là ba khối!” Diệp Phàm khó hiểu nói.
Diệp Cẩm Văn cười cười: “Nghe nói là một tông môn nhỏ, tông chủ chết bên trong thú triều, đệ tử môn hạ ngoài ý muốn phát hiện ra ba khối Cổ Tiên Lệnh, liền đưa tới nhà đấu giá, kỳ thật, ngay cả mấy đệ tử kia cũng không biết đó là Cổ Tiên Lệnh.”
Diệp Phàm gật đầu: “Thì ra là thế, đến lúc đó cạnh tranh mua ba khối Cổ Tiên Lệnh này khẳng định sẽ rất kịch liệt.”
“Cũng không phải, là chia ra đấu giá.” Cổ Tiên Lệnh thông đến bí cảnh Cổ Tiên, bên trong bí cảnh kia có rất nhiều linh thảo, linh tài mà ngay cả tu sĩ Hóa Thần cũng phải đỏ mắt, linh khí bên trong bí cảnh cao hơn bên ngoài mấy chục lần.
Có người nói, bí cảnh Cổ Tiên là nơi đại năng thượng cổ cư trú, cũng có người nói, bí cảnh Cổ Tiên là mảnh nhỏ của Tiên giới.
Cổ Tiên Lệnh mỗi lần cách ngàn năm mới xuất hiện một lần, lần trước nó xuất hiện là chừng hơn 900 năm trước, mỗi lần đại khái sẽ có mười đến hai mươi khối Cổ Tiên Lệnh hiện thế, mỗi khối Cổ Tiên Lệnh có thể truyền tống năm đến mười tu sĩ dưới Hóa Thần tiến vào, bên trong bí cảnh Cổ Tiên không có tu sĩ lại có cổ thú, cổ thú trong bí cảnh rất lợi hại, bí cảnh lại có nhiều tuyệt đại, cực kỳ nguy hiểm, nhưng nếu có thể toàn thân vượt qua 50 năm ở trong đó, vậy liền thu hoạch lớn.
Diệp Phàm híp mắt, nói: “Đây là thứ tốt, chúng ta có thể đoạt một khối?”
Diệp Cẩm Văn gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy, nhưng, Bích Vân Tông chúng ta, gia tài không có nhiều cho lắm.”
Bên trong Bích Vân Tông chủ yếu là kiếm tu không có tay nghề kiếm tiền gì, linh thạch thường xuyên không đủ dùng, mà loại tình trạng này sau khi nhị ca trở về đã tốt lên rất nhiều, đại ca lập công lớn trong hải thú triều, thật ra cũng được phát không ít khen thưởng, nhưng đó chủ yếu là vật tư, không có bao nhiêu linh thạch.
Theo hắn biết, có tới mấy cỗ thế lực nhìn chằm chằm ba khối Cổ Tiên Lệnh này, muốn tranh không dễ.
Diệp Phàm vuốt cằm: “Vậy xem ra không luyện chế đan dược không được.” Nói thế nào thì muốn kiếm tiền nhanh nhất vẫn phải đi luyện đan!