trong lúc nhất thời chỉ biết hoảng sợ, hô hấp cũng dừng lại, máu toàn thân đều đông cứng lại.
Thẻ nhớ cô vốn đặt trong áo ngực lại không thấy nữa?
Lúc cô vừa đến khách sạn cũng chỉ thay quần áo bên ngoài, áo ngực không thay, lúc đó cô cũng không động tới áo ngực, cho nên, không thể nào rơi ở khách sạn, lúc đó bởi vì cô sẽ không ở quán rượu, cho nên không lấy thẻ nhớ trong áo ngực ra.
Cô luôn luôn tin chắc, đồ đặt trên người mình là an toàn nhất.
Nếu không rơi ở khách sạn, vậy thì từ lúc nào đã không còn nữa?
Lúc cô thay quần áo ở bữa tiệc hóa trang, cô còn đặc biệt kiểm tra lại, lúc ấy rõ ràng vẫn còn ở đây.
Phần tài liệu kia quan trọng thế nào, trong lòng Tô Khiết rất rõ, bây giờ mất rồi, hậu quả kia cô cũng không dám nghĩ tới.
Một lúc sau, Tô Khiết muốn nhanh chóng mặc quần áo vào, mặc dù cô không thể chắc chắn thẻ nhớ rốt cuộc là rơi ở đâu, mặc dù cô cũng biết giờ phút này quay lại nguy hiểm cỡ nào, nhưng bây giờ cô phải đi tìm.
Chỉ là, ngay lúc này, Tô Khiết đột nhiên thấy đèn xe từ ngoài cửa sổ, còn có âm thanh lái xe tới.
Trong lòng Tô Khiết hoảng sợ, Nguyễn Hạo Thần trở về rồi?
Động tác mặc quần áo của Tô Khiết dừng lại, cô yên lặng nghe, sau đó cũng không lâu lắm, cô nghe thấy tiếng mở cửa phía dưới.
Rất hiển nhiên, thật sự là Nguyễn Hạo Thần đã trở về.