Lăng Vân Tông đã đứng hạng bét, nhưng mà có cừu hận với Thiên Kiếm Tông, cho nên trong lòng cũng hy vọng Huyền Thiên bại.
Không nói sắc mặt người xem lôi đài ở bốn phía, trên lôi đài phát ra tiếng nổ. Huyền Thiên cùng Mông Thế Trùng triển khai công kích thứ hại.
Quyền kiếm tấn công, hoa lửa bắn ra.
Lần liều mạng thứ nhất hai người đều thăm dò đối phương, vẻn vẹn thi triển ra sáu bảy thành lực lượng, lần thứ hai lực lượng là mười thành, cơ hồ là một kích toàn lực, hoa lửa bắn ra làm hai người cùng lui ra một bước.
– Quyền thứ ba!
Liều mạng lần thứ hai Mông Thế Trùng không có chiếm được tiện nghi, lần thứ ba Mông Thế Trùng thi triển lực lượng đỉnh phong, oanh ra một quyền mạnh nhất.
– Trảm!
Cùng lúc đó Huyền Thiên cũng hét lớn một tiếng, một cánh tay cầm kiếm. Đổi thành hai tay cầm kiếm, ” Trọng Nhạc Kiếm ” trong chốc lát phá không chém xuống, đồng dạng cũng là một kích mang lực lượng đỉnh phong.
Một cánh tay cầm kiếm và hai tay cầm kiếm lực lượng là gấp đôi, hơn nữa Huyền Thiên đấu lực lượng với Mông Thế Trùng, đã sờ bảy tám phần, biết đại khái lực lượng cực hạn của đối thủ, trong lòng hiểu rõ, muốn đánh lui đối phương lực lượng càng mạnh càng tốt. Cho nên không có chút giữ lại.
Lần giao kích thứ ba hoa lửa bắn ra tung tóa.
Quyền kiếm giao kích, trong mắt Mông Thế Trùng kinh hãi, lực lượng của Huyền Thiên vượt qua hắn không chỉ một lần, lực lượng khổng lồ lập tức trùng kích tới, thân thể của hắn không tự chủ được mà lui ra phía sau.
Đông đông đông thùng thùng – –
Mông Thế Trùng lui liên tục năm bước mới dừng lại.
Người xem bốn phía đều khiếp sợ.
Mông Thế Trùng thân cao hai mét, toàn thân giống như một con gấu, tràn ngập lực lượng, lại bị một kiếm của Huyền Thiên đánh lui năm bước.
Huyền Thiên thân cao chưa tới mét tám, mới một mét bảy tám mà thôi, dáng người không có cơ bắp bạo tác đầy ấp lực lượng như Mông Thế Trùng, thật sự làm người ta khó tưởng tượng nổi, vì cái gì trong cơ thể Huyền Thiên lại có lực lượng cường đại như vậy.
Người của Thiên Kiếm Tông trong mắt vừa mừng vừa sợ, bọn họ nhìn thấy ánh rạng đông.
Mắt của Mông Thế Trùng lộ nét kinh hãi:
– Lực lượng của ngươi quả nhiên cường đại, làm cho ta bội phục, nhưng mà Tiên Thiên chân khí của ngươi cho dù là phẩm chất hay hùng hậu đều kém ta, cho nên vẫn phải bại, đón thêm một quyền – – Hoành Chàng Kim Chung!
Vừa mới nói xong Mông Thế Trùng toàn thân tản mát kim quang, kim thuộc tính Tiên Thiên chân khí bành trướng, hai người cách nhau không xa, trong nháy mắt Mông Thế Trùng đã tới trước mặt của Huyền Thiên, một quyền đánh ra.
Quyền chưa đến nhưng mà không khí phía trước đã nát bấy, Huyền Thiên có thể cảm nhận được lực lượng khủng bố từ trong hư không truyền tới, nếu đổi thành võ giả Tiên Thiên cảnh trung kỳ khác thì khoảng cách gần như vậy Mông Thế Trùng cách không một quyền, cũng đủ đánh thành trọng thương, thậm chí một kích bị mất mạng.
Huyền Thiên lập tức xuất kiếm ” Trọng Nhạc Kiếm ” phát ra hỏa diễm chói mắt, quyền mang bị ” Trọng Nhạc Kiếm ” cắt thành hai nửa.
Keng một tiếng nổ lớn, ” Trọng Nhạc Kiếm ” lần thứ tư va chạm cùng nắm đấm bá đạo của Mông Thế Trùng.
Tiếng nổ lần này áp đảo bất cứ tiếng nổ nào khác, không chỉ có hoa lửa băn ra bốn phía, hơn nữa khí lưu mang theo kiếm quang, cắt mặt đất của lôi đài vỡ tung.
Huyền Thiên cảm giác được một cổ lực lượng cực lớn từ thân thể đối phương truyền tới, thân thể của hắn không tự chủ được bay ra sau, cấp tốc bay ngược mười mét, mới một lần nữa rơi xuống, kết hợp Tiên Thiên chân khí, lực lượng của Mông Thế Trùng vượt qua Huyền Thiên.
– Đón ta thêm một quyền.
Âm thanh của Mông Thế Trùng hét lớn, lôi đài dưới chân chấn động, thân thể của hắn như mủi tên, lập tức lao tới đánh ra một quyền, hướng Huyền Thiên oanh tới.
Khóe miệng của Huyền Thiên nhếch lên, đối mặt với công kích bá đạo của Mông Thế Trùng không né tránh, một kém chém xuống.
Nhưng Tiên Thiên Chân Hỏa trong kiếm quang lúc này đã biến mất, trong chốc lát hóa thành lôi đình tia chớp.
Huyền Thiên tu luyện ” Lôi Đình Tâm Pháp “, có thể đem Tiên Thiên chân khí chuyển hóa làm lôi đình chi lực, tương đương với nhất trọng nhị phẩm lôi điện,” lôi đình chi tâm ” trong người có thể tùy ý khống chế lôi đình công kích địch thủ.