Đủ để xóa sổ toàn bộ đế đô!
Mọi người đều knh hoảng không thôi, 18 khẩu Linh Quang Pháo bao trùm toàn bộ phạm vi đế đô, bọn họ đều không dám động đậy lung tung, vừa động đậy liền có thể trở thành mục tiêu bị bắn phá!
Chu Hằng đáng chết!
Trong lòng bọn họ đều mắng Chu Hằng đến chết được!
– Lão độc xà, không phải ngươi muốn truyền thừa của Tam Dương Thiên Tôn hay sao? Tự mình tới lấy! Bằng không, Linh Quang Pháo quét qua, mọi thứ đều biến thành tro tàn! Ngay vào lúc này, tiếng nói của Chu Hằng bỗng nhiên vang lên từ chân trời.
– Tiểu tử, giao ra truyền thừa của Tam Dương Thiên Tôn, bổn tọa có thểbán cho ngươi cái chết thật nhanh chóng! Tẩm Huyết Thiên Quân một chưởng đẩy lùi Dương Thiên Thánh giả. Tuy rằng hắn không thể lập tức đánh bại Dương Thiên Thánh giả, nhưng quả thật vững vàng chiếm thế mạnh, muốn đẩy lùi đối phương cũng không khó.
Vù, một tòa bảo tháp đột ngột xuất hiện, nháy mắt phóng to ra, biến thành cao trăm trượng, mười tầng tháp tỏa ra hào quang sáng lạn, chói mắt mọi người.
Cửu Huyền Thí Luyện Tháp!
Lần đầu tiên quang minh chính đại xuất hiện ở trước mắt mọi người! Bị Thiên Quân Thần Anh Cảnh áp bức, Chu Hằng đành phải tế ra lá bài tẩy của hắn. [CHARGE=3]Chu Hằng đứng ở cửa bảo tháp, khoanh tay ôm ngực, thái độ khinh thường nhìn Tẩm Huyết Thiên Quân trên trời. Ở bên ngoài Cửu Huyền Thí Luyện Tháp một chút, đó là Hoặc Thiên, vừa nãy Chu Hằng dẫn nàng đi đến đây.
– Bảo vật tuyệt thế!
Tẩm Huyết Thiên Quân lập tức toát ra vẻ tham lam, bằng ánh mắt của hắn làm sao không nhìn ra Cửu Huyền Thí Luyện Tháp quý báu thế nào. Lập tức vươn tay đánh về phía Chu Hằng, ý vừa động công kích tới, hoàn toàn không nhìn khoảng cách!
Oong!
Hào quang chớp động, công kích này dừng lại ở bên ngoài bảo tháp, Chu Hằng cười ha hả, vẻ mặt càng thêm miệt thị, nói:
– Cái gì Tẩm Huyết Thiên Quân, chẳng qua là lão già khú đế! Ta nói nè, có phải ngươi ngủ lâu qua không còn sức nữa hả?
– Nhãi con mỏ nhọn! Tẩm Huyết Thiên Quân hừ lạnh, sắc mặt cũng không có vẻ giận dữ, ngược lại tham lam càng thêm nồng hơn!
Hắn là nhân vật cấp bậc gì?
Thần Anh Cảnh!
Ngay cả công kích của hắn cũng không thể làm cho bảo vật này rung chuyển chút nào, điều này chứng minh cái gì?
Bảo tháp này đương nhiên là cấp Hóa Thần Cảnh!
Quả nhiên, tiểu tử này lấy được bảo vật của Tam Dương Thiên Tôn!
Vù, hắn lao xuống, nếu không thể dùng thần niệm công kích đánh chết Chu Hằng, làm bảo vật này đổi chủ. Đơn giản thôi, vậy công kích gần người, bảo tháp đó không có khả năng ngăn cản hắn! Một chưởng đánh ra, tiểu bối này lấy cái gì chống đỡ?
– Dừng tay! Dương Thiên Thánh giả đánh tới, dù cho chỉ vì thể diện, hắn cũng phải ngăn cản Tẩm Huyết Thiên Quân tổn thương đệ tử trong Võ Các của mình, bằng không hắn làm gì còn mặt mũi mà tiếp tục mở ra Võ Các?
– Ngu xuẩn cứng đầu! Tẩm Huyết Thiên Quân tức giận hừ một tiếng, nhưng Dương Thiên Thánh giả là cao thủ cùng cấp số với hắn, hắn có thể vững vàng chiếm thế mạnh, nhưng tuyệt đối không thể mặc kệ công kích của đối phương!
Rơi vào đường cùng, hắn đành phải quay đầu đón đỡ Dương Thiên Thánh giả, ầm ầm ầm, hai người lại đạ chiến.
Ánh mắt mọi người lại tập trung vào tòa bảo tháp tỏa ra khí tức cao quý, thần bí kia. Bọn họ không biết lai lịch của Cửu Huyền Thí Luyện Tháp, tự nhiên cho là bảo vật của Tam Dương Thiên Tôn, không khỏi toát ra thèm thuồng.
Chỉ là người không đủ thực lực, ai dám tiến lên cướp lấy?
Toàn bộ Võ Các có đủ tư cách, cũng chỉ có ba người Dương Chiêm, Băng Hoàng Nữ, Tang Thanh Sơn mà thôi!
Tẩm Huyết Thiên Quân đại chiến với Dương Thiên Thánh giả, bởi vì Chu Hằng xuất hiện, hắn không còn hạ lệnh Linh Quang Pháo công kích, chỉ cần Chu Hằng không có ý trốn chạy, hắn cũng không ngại dây dưa thêm một hồi với Dương Thiên Thánh giả.
Chỉ cần đánh bại Dương Thiên Thánh giả, trong Võ Các còn ai ngăn cản được hắn?
– Lão độc xà, người ngươi muốn tìm là ta, còn đang đợi cái gì? Sợ hả? Nhưng cố tình Chu Hằng lại không chịu yên phận, ở bên dưới kêu gào.
– Tiểu bối vô tri, vốn bổn tọa định ban cho ngươi cái chết nhanh chóng, nhưng ngươi tự tìm tìm tội! Hừ! Bổn tọa nổi danh dùng độc, cam đoan cho ngươi sau khi trúng độc, đau đớn muốn chết muốn sống cũng không xong! Tẩm Huyết Thiên Quân lạnh lùng nói.
– Đừng chỉ nói suông nữa, có gan thì xuống đây! Chu Hằng cười ha hả. – Lão quái vật, sao còn không xuống? Không có gan như thế, chẳng lẽ là thỏ đế?
– Đáng chết! Tẩm Huyết Thiên Quân giận dữ.
Hắn đã thật lâu rồi không nổi giận, nhưng miệng lưỡi của Chu Hằng quá thất đức, làm cho hắn không nổi giận cũng khó.
Ầm! Ầm! Ầm!
Dưới cơn giận dữ, Thần chích rắn độc trên đầu hắn bùng lên hào quang, bỗng nhiên bùng nổ lực lượng kinh khủng, mạnh mẽ đẩy lùi Dương Thiên Thánh giả mấy chục dặm. Vù, Tẩm Huyết Thiên Quân mạnh mẽ đánh xuống!
Hắn muốn bắt lấy Chu Hằng, để cho tiểu tử này chịu hết tra tấn đau đớn nhất trên thế gian, lại éo hỏi ra truyền thừa của Tam Dương Thiên Tôn, thế mới giết hắn!
Thiên Quân Thần Anh Cảnh hùng mạnh cỡ nào, không có Dương Thiên Thánh giả kiềm chế, thân hình hắn lóe lên liền đã đến mặt đất, chỉ cách Chu Hằng không đến 10 trượng! Hắn giơ tay phải, chụp về phía Chu Hằng.
9 trượng, 8 trượng, 7 trượng, khoảng cách ngày càng ngắn!
Trên mặt Tẩm Huyết Thiên Quân toát ra tươi cười dữ tợn, khoảng cách gần như thế, ngay cả Dương Thiên Thánh giả quay trở lại, hắn cũng có nắm chắc bắt được Chu Hằng, lại thản nhiên đối phó công kích.
Về phần tại sao Chu Hằng lại điên cuồng như thế? Biết rõ chọc giận hắn không có một chút chỗ tốt gì, Tẩm Huyết Thiên Quân không thèm để ý!
Suy nghĩ của tiểu nhân vật, cần phải để ý tới hay sao?
6 trượng, 4 trượng, 2 trượng, 1 trượng!
Bắt lại cho ta!
Trên mặt Tẩm Huyết Thiên Quân toát ra vẻ dữ tợn, giống một con rắn độc đang mở rộng răng nanh.
Bùm!
Ngay lúc này, thân mình hắn bỗng khựng lại, cắm đầu xuống dưới, nằm rạp dưới đất, ngã thật là mạnh!
Đây là cái chuyện quỷ gì vậy?
Mọi người đều trừng to mắt, quá cỡ hơn thì còn ngoác to miệng, đầu óc lộn xộn!
Home » Story » kiếm động cửu thiên » Chương 326: Lăn xuống dưới