… … … …
“Lão Đại, bộ phận tiêu thụ Computer có vấn đề!”
Sở Cao tìm được tôi, vội vàng nói.
“Vấn đề gì?”
Tôi hỏi.
“Là chi nhánh của Tập đoàn Ánh Rạng Đông ở Bắc Kinh dừng cung hàng.”
“Dừng cung hàng? Tại sao!”
Tôi hỏi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
“Không có nguyên nhân, nhân viên tiếp xúc với em chỉ nói một cách mơ hồ là do ý của cấp trên!”
Sở Cao lắc đầu nói.
“Ý của câp trên!”
Tôi một vỗ bàn quát:
“Chúng ta chẳng phải là có hợp đồng hay sao, tại sao bọn họ lại không cung hàng!”
“Lão Đại, anh đừng nóng giận, nếu không chúng ta mời lãnh đạo cấp cao của họ đi ăn cơm?”
Sở Cao hỏi.
Tôi tức giận không phải vì họ dừng cung hàng, mà giận vì tầng lớp lãnh đạo cấp cao của Tập đoàn Ánh Rạng Đông lại có thể công báo tư thù! Tôi đã có thể kết luận đây là do Trương Lập Quang kia làm. Hắn coi Tập đoàn Ánh Rạng Đông là cái gì? Là nhà của hắn hay sao?
“Mời cái rắm!”
Tôi cả giận nói:
“Chiều nay tôi sẽ đi chi nhánh của Tập đoàn Ánh Rạng Đông ở Bắc Kinh, tôi muốn nhìn xem, người nào dừng cung hàng! Có hợp đồng trong tay, chúng ta nếu không hỏi được thì khỏi tối!”
“Khởi tố? Lão đại, chúng ta mới chỉ là một công ty nhỏ…”
Sở Cao do dự nói.
“Ha hả, nếu chúng ta khởi tố Tập đoàn Ánh Rạng Đông, danh tiếng của chúng ta sẽ vươn xa, không chừng đó là một cơ hội!”
Tôi cười nói.
Cha của Trương Lập Quang, ha hả, coi như hắn là người bất hạnh phải chịu làm vật hi sinh đi, cho dù năng lực của hắn thế nào đi chăng nữa, dạy con không nghiêm, lại dùng việc công để báo tư thù, vậy thì đủ tội cho hạ đài rồi.
Buổi chiều tôi và Sở Cao đi tới tổng bộ của chi nhánh Tập đoàn Ánh Rạng Đông ở Bắc Kinh.
Sở Cao thấy bên trong chiếc Bingley của tôi xa hoa mà giật mình, hắn chưa từng nghĩ đến, cuộc sống của mình lại có thể bỗng nhiên thay đổi, từ một gã học sinh không có tiếng tăm gì, biến thành một tổng giám đốc của một tập đoàn, nay lại có thể ngồi cùng bàn đàm phán với Tập đoàn Ánh Rạng Đông!
“Tôi muốn gặp người phụ trách ở đây!”
Tôi trực tiếp nhìn cô gái tiếp khách nói.
“Tiên sinh có hẹn trước không?”
Cô gái tiếp khách hỏi.
“Không có, chúng tôi là người của Tập đoàn Thế Kỷ Mới, là bạn hợp tác của Tập đoàn Ánh Rạng Đông.”
Tôi nói.
“Tôi chỉ có thể hỏi giúp ngài một chút, xem Trương tổng có thời gian hay không?!”
Cô gái tiếp khách nói.
Cô gái tiếp khách gọi một cú điện thoại, một lát sau nói với tôi:
“Thật xin lỗi, Trương tổng đang phê duyệt văn kiện…”
Đang phê duyệt văn kiện giấy tờ, Hắn tưởng tôi không biết Tập đoàn Ánh Rạng Đông có nhân viên phụ trách riêng hay sao?
Sở Cao dùng vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn tôi, xem ra hắn cũng hết cách rồi.
Tôi cười một tiếng, nhìn Sở Cao nói:
“Hắn không gặp, thì chúng ta tới tìm hắn!”
“Tiên sinh, các người không thể đi tới…”
Cô gái tiếp khách vội vàng ngăn cản.
Tôi lấy một cái thẻ từ trong ví đưa cho cô gái tiếp khách, nói:
“Tổng bộ tới kiểm tra!”
Cô gái tiếp khách sửng sốt, nhưng khi cầm vào cái thẻ thì run rẩy. Đây là thẻ quyền hạn cao nhất của tổng bộ, có quyền tuần tra bấ kỳ việc gì của Tập đoàn Ánh Rạng Đông, đây là ngày đầu tiên khi nàng đi làm, và cũng là nội dung huấn luyện đầu tiên, kể từ khi nàng đi làm được 3 năm, thì đây là lần đầu tiên nhìn thấy nó.
“Thật xin lỗi, tiên sinh, xin chờ một chút, tôi ghi tên đã!”
Cô gái tiếp khách kích động nói. Sau đó đánh số thẻ lên máy vi tính, rồi cung kính trả lại tôi.
“Đi thôi, chúng ta lên đi!”
Tôi nhìn Sở Cao nói.
Sở Cao kinh ngạc nhìn tôi…
Home » Story » trọng sinh truy mỹ ký » Chương 326: Hóa ra là Nhị thế tổ