– Nương nương, việc này không thể nóng vội!
Chuyện như vậy Hạ Hầu Thừa Vũ không để ý tới nàng, nhưng vừa tới cửa cung lại bị thủ vệ ngăn lại, không chịu để cho nàng đi ra ngoài, Hạ Hầu Thừa Vũ nổi giận, lấy tinh linh ra liên lạc với Thượng Quan Thanh. Chỉ chốc lát sau thủ vệ nhận được cấp trên chỉ thị, để Hạ Hầu Thừa Vũ đi, đồng thời giải trừ phong tỏa Thiên Tẫn cung.
Trên thành lầu các Miêu Nghị trong lúc nhất thời chưa nhận được tin từ Hạ Hầu Thừa Vũ, lại nhận được một tin ngoài ý muốn.
Vân Tri Thu tới tin, Miêu Nghị ngay từ đầu còn tưởng rằng Vân Tri Thu lại vì chuyện của Chư Cát Thanh làm phiền hắn, ai ngờ Vân Tri Thu truyền đạt một tin tức ngoài ý muốn cho hắn.
Xác thực, là Dần Lộ Nguyên soái Lệnh Hồ Đấu Trọng phu nhân Thiệu Hương Hoa nhờ Vân Tri Thu chuyển đạt tin tức, Lệnh Hồ Đấu Trọng muốn dẫn 50 triệu đại quân nương tựa Miêu Nghị hắn.
Miêu Nghị dùng tinh linh hỏi Vân Tri Thu:
– Nàng không có nói đùa chớ?
Vân Tri Thu:
– Ngưu Nhị, loại chuyện như vậy ta lại đùa giỡn với người sao? Khi Lệnh Hồ Đấu Trọng vẫn là tinh quân, ta và Thiệu Hương Hoa có trao đổi qua phương thức liên lạc, không ngờ Thiệu Hương Hoa vì chuyện này lại tìm đến ta.
Miêu Nghị:
– Lệnh Hồ Đấu Trọng nương tựa ta? Đây không phải là chuyện đùa thiên hạ sao? Ta nương tựa hắn còn tạm được.
Vân Tri Thu:
– Ta cũng cho rằng không có khả năng, nhưng người liên hệ ta đích thực là Thiệu Hương Hoa không sai, nàng nhiều lần nói Lệnh Hồ đại soái nghiêm túc, hơn nữa thành tâm tìm nơi nương tựa, tuyệt vô hư ngôn người bảo ta phải nói như thế nào?
Miêu Nghị:
– Nói vớ vẩn! Hắn là ai? Nói khó nghe một chút, hắn hiệp trợ Doanh Cửu Quang mưu phản, cho dù ta có thể thu lưu, ta dám thu lưu sao? Còn nữa, nhân mã lúc này có thể theo hắn, vậy cũng là nhân mã thân cận, 50 triệu đại quân chạy đến U Minh chi địa, hắn thổi một cái là có thể tiêu diệt ta, ta về sau lẽ nào không phải nhìn sắc mặt của hắn, ta đầu óc có bệnh mới nhận hắn, nói cho hắn biết chúng ta không chịu nổi, bảo hắn tìm nơi khác đi!
Vân Tri Thu:
– Được rồi.
Thu tinh linh Miêu Nghị chỉ đem việc này như trò đùa, chỉ coi Lệnh Hồ Đấu Trọng khi tuyệt vọng là cái gì cũng có thể thử, ước chừng thật sự là tìm không được chỗ nào đi, mới tìm đến hắn, hắn không thèm dính vào, tiếp tục chờ tin của Hạ Hầu Thừa Vũ.
Ai ngờ trong chốc lát Vân Tri Thu lại tới tin tức, Miêu Nghị hỏi:
– Làm sao? Lẽ nào bên kia vẫn còn dây dưa?
Vân Tri Thu:
– Thiệu Hương Hoa giúp Lệnh Hồ Đấu Trọng chuyển cáo tình hình mới, Lệnh Hồ Đấu Trọng nói đây là ý của Thanh Chủ, nói Thanh Chủ nói chỉ cần người bằng lòng thu nhận, thì sẽ cho Lệnh Hồ Đấu Trọng một con đường sống.
– Ý của Thanh Chủ?
Miêu Nghị ngạc nhiên: “Thanh Chủ đây là có ý gì?”
Hơn nữa, ý của Thanh Chủ ý tứ hắn cũng không thể từ chối được, hắn sớm đã thông qua Thanh Nguyên Tôn để Thanh Chủ biết được thái độ của hắn, hắn chắc sẽ không liều mạng vì Thanh Chủ. Thanh Chủ thật muốn đem người nhét vào U Minh chi địa, vậy hắn cũng không ngại cho mấy quân nhân mã khác mượn một cái cớ dẫn mấy đạo nhân mã tiêu diệt Lệnh Hồ Đấu Trọng, đoán chừng mấy phe thế lực khác cũng sẽ vui vẻ phối hợp.