Kitano Takeshi hết sức nghiêm túc, không còn vẻ khinh thường trước đó, ông ta biết bây giờ Dương Thanh hoàn toàn có tư cách đánh một trận với ông ta.
“Rầm!”
Một tiếng động rất lớn vang lên, mặt đất dưới chân Dương Thanh trực tiếp vỡ nát, ngay sau đó, Dương Thanh đã biến mất.
Gần như trong nháy mắt, anh đã xông tới trước mặt Kitano Takeshi.
Nếu Kitano Takeshi đã muốn cho anh ra tay trước, đương nhiên anh sẽ không phí phạm.
“Rầm!”
Ngay sau đó, nắm đấm của Dương Thanh giáng mạnh xuống, trong khoảnh khắc đó, Kitano Takeshi chỉ vươn một cánh tay ra, nắm đấm của Dương Thanh đập vào lòng bàn tay Kitano Takeshi.
Trước sự khiếp sợ của mọi người, Kitano Takeshi lui về sau ba bước.
Tuy chỉ có ba bước, nhưng đã cho thấy vấn đề, Dương Thanh đã mạnh đến mức đánh lùi Kitano Takeshi với cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ chỉ bằng một cú đấm.
Cho dù Kitano Takeshi không tấn công, chỉ phòng ngự, cú đấm này của Dương Thanh cũng đã chứng minh sự mạnh mẽ của anh.
Tất cả cao thủ đang có mặt đều đứng dậy, có vẻ không dám tin.
“Dương Thanh đẩy lùi Kitano Takeshi bằng một cú đấm ư? Sao… sao có thể chứ?”
“Chẳng lẽ Dương Thanh cũng che giấu cảnh giới? Thật ra cậu ta cũng là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ ư?”
“Vớ vẩn! Ông không thấy cậu ta bao nhiêu tuổi à? Có lẽ cậu ta còn chưa đầy ba mươi, trẻ như vậy, sao có thể có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ chứ?”
“Nếu không thể, vậy ông nói cho tôi biết, cậu ta đánh lui Kitano Takeshi với thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ bằng một cú đấm kiểu gì?”