Anh dựa vào tường, quan sát cô một chút,
ánh mắt lại dừng trên đôi môi anh đào, nhất thời có chút khô khốc trong miệng, không được tự nhiên dời tầm mắt, đánh giá văn phòng của cô.
Trong phòng làm việc chất đầy tài liệu, còn có một ít lễ phục mới vừa lấy về, thoạt nhìn có vẻ lộn xộn nhưng lại hài hoà đến lạ lùng.
Qua một hồi lâu, Điền Linh Vân mới duỗi lưng một cái:”Cuối cùng cũng xong”
Cô đứng lên, đi về phía Mạc Thần Dật, hôm nay anh mặc một chiếc áo khoác rộng màu kem, bên trong phối hợp với một chiếc áo len màu xanh nước biển, phía dưới là một chiếc quần màu xám, với đôi chân cao dài,
thoạt nhìn có cảm giác giống như nam diễn viên Hàn Quốc.
“Hôm nay bộ này phối rất đẹp, anh có bạn gái chưa?” Điền Linh Vân tại trên ghế ngồi xuống, cười trêu chọc.
Mạc Thần Dật ngồi đối diện, ánh mắt anh cực nóng nhìn cô:”Không, bạn gái anh là người đi đầu về thời trang, nếu anh không mặc đẹp một chút, làm sao dám tới gặp cô ấy?”
“Ồ, hoá ra bạn cùng ngành a, khi nào thì giới thiệu em quen biết?”. Điền Linh Vân mở ra túi, đem thức ăn bên ngoài từng hộp từng hộp lấy ra cất kỹ.
“Em biết người này”. Mạc Thần Dật cười híp mắt nhìn cô.
Điền Linh Vân nhíu mày:”Câu tiếp theo của anh có phải sẽ nói, em mỗi buổi sáng soi gương đều có thể nhìn thấy cô ấy?”
“Sao lại cướp thoại của anh, đau lòng”.Mạc Thần Dật ôm lấy trái tim, làm ra bộ dáng tan nát cõi lòng.
Điền Linh Vân nhịn không được trợn tròn mắt:”Em nói anh tới đây là cố ý làm em chán ghét phải không?”
Mạc Thần Dật thật sự bị thương, kỳ thật biết rõ Điền Linh Vân không thích mình, dù không phải người đàn ông cô thích nhưng suốt ngày vẫn cứ quanh quẩn bên cạnh cô.
Cho dù bị cô chỉ trích, thương tâm vài ngày, rồi sẽ lại xuất hiện ở trước mặt cô.
“Nhóc con không có lương tâm, anh tới ăn cơm cùng em, còn ở đó chê anh?
Điền Linh Vân cười híp mắt nói: “Không chê không chê, chỉ thấy anh quá rảnh rồi, gần đây không phẫu thuật à?”
“Có, cũng không ảnh hưởng thời gian cùng em ăn cơm, đúng rồi, Thất ca và Ngôn Lạc Hi làm hoà với nhau chưa? Tối qua Thất ca còn ở nhà Lạc Hi kia mà”
Muốn nói đôi oan gia này cũng đủ gây sức ép, anh nhìn thấy liền mệt mỏi.
“Tại sao anh lại đến nhà Nhị Lạc?”
Điền Linh Vân vừa ăn vừa hỏi:”Tay Thất ca bị thương, kêu anh đến xử lý, nhưng hôm nay trong lòng vẫn cứ thấy bất an, hình như là gặp rắc rồi”
Sau khi Mạc Thần Dật rời đi tối đó, vẫn còn sợ hãi, luôn cảm giác lời anh nói đã bị Ngôn Lạc Hi nghe thấy.
Động tác nhai nuốt của Điền Linh Vân dừng lại, híp mắt nhìn Mạc Thần Dật:”Anh đã gây ra hoạ gì?”
Mạc Thần Dật nhìn vẻ mặt của cô, vô thức
lui về phía sau:”Thật ra, cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ cảm thấy nếu lời anh nói bị Ngôn Lạc Hi nghe được, Thất ca không chết cũng sẽ bị lột da”
“Hả?”. Điền Linh Vân tựa hồ ngửi được khí tức bát quái.
Xế chiều hôm qua Nhị Lạc ở chỗ này vừa nghĩ thông suốt, tính toán muốn cố gắng, nếu Mạc Thần Dật thật sự nói cái gì, đả kích đến sức chiến đấy của Nhị Lạc, cô sẽ giết chết hắn.
Mạc Thần Dật gãi gãi đầu, có vẻ không nên ở trước mặt Điền Linh Vân nói chuyện này, nha đầu có bao nhiêu sức lực không phải anh không biết, cô chính là thần hộ mệnh bảo vệ Ngôn Lạc Hi.
“À…thật ra cũng không có gì to tát, ăn cơm ăn cơm thôi”
Mạc Thần Dật cầm đũa gắp thức ăn, giây tiếp theo đũa đã bị chiếc đũa trong tay Điền Linh Vân kẹp lấy:”Nói rõ rồi ăn, anh không làm gì sao phải sợ?”
Mạc Thần Dật đối diện với ánh mắt nguy hiểm của Điền Linh Vân, anh cắn răng, dù sao thì nói cũng chết, không nói cũng chết, mặc kệ luôn.
“Là chuyện Thất ca trước đó tiêm thuốc tránh thai, anh nhắc nhở sắp tới thời gian, nếu như không muốn tiếp tục tránh thai, phải đi bệnh viện tiêm”
Điền Linh Vân tức giận một cước đạp qua.
“Anh có bị rớt não không? Loại lời này sao không lén nói với anh ta mà phải chạy tới nhà Nhị Lạc nói?”
Bị giày cao gót đá vào xương đùi, Mạc Thần Dật đau đến hít vào, anh ủy khuất nói:”Anh đâu phải cố ý, chỉ là nhớ tới nhắc nhở anh ấy một câu, tưởng đâu Ngôn Lạc Hi không có ở nhà, cô ấy chắc chưa nghe gì đâu nhỉ?”
“Anh nói xem? Anh chính là cây gậy quấy phân”
Điền Linh Vân tức giận đến đau lòng, mặc kệ Lệ Dạ Kỳ vì sao đi tiêm tránh thai, trong khoảng thời gian nhạy cảm này để Nhị Lạc nghe thấy, nhất định sẽ miên man suy nghĩ.
Cô thật sự muốn giết người a!
“Lúc đó đã hơn tám giờ, không thấy cô ấy ở nhà, nếu không, đã giữ mồm giữ miệng rồi”
Mạc Thần Dật giải thích, nếu trong lòng không bất an, anh sẽ không tới tìm Điền Linh Vân.
Điền Linh Vân che mặt:”Buổi chiều Nhị Lạc sẽ về”
“Anh tiêu đời rồi”. Mạc Thần Dật vẻ mặt cầu xin, nếu Ngôn Lạc Hi thật sự nghe thấy, Thất ca sẽ hận chết anh đi.
Điền Linh Vân tâm tình dần dần bình phục lại, bất đắc dĩ nói: “Không có chuyện này, giữa bọn họ quan hệ cũng tồn tại các loại vấn đề khác thôi, nhưng Lệ nhị thiếu sao phải tiêm tránh thai?”
“Thất ca không nói, anh làm sao biết được?”. Mạc Thần Dật khổ bức nói.
Điền Linh Vân nhíu mày, nghĩ đến buổi sáng gọi cho Nhị Lạc, thanh âm của cô nghe không quá bình thường, xem ra hai người lại cãi nhau.
Ăn cơm trưa xong, Điền Linh Vân đuổi Mạc Thần Dật về, cô không thể tĩnh tâm làm việc.
Từ sau khi Nhị Lạc gả cho Lệ Dạ Kỳ, không hết chuyện phiền lòng.
Đứng ở góc độ người ngoài, cô không thể bình phán ai đúng ai sai, chỉ là đau lòng Nhị Lạc trả giá, luôn không hợp thời cơ như vậy.