Đỗ Trọng cắn răng: “Đương nhiên phải cược! Tóm lại ông có dám không?”
Takao cười lạnh: “Nếu ông đã muốn cược, vậy tôi giúp ông, ông định cược thế nào?”
Đỗ Trọng nói: “Nếu Chiêu Châu thua, tôi sẽ đại diện cả Chiêu Châu xin lỗi cao thủ nước Dương, nếu sau cùng nước Dương thua, ông đại diện cao thủ nước Dương xin lỗi tôi”.
Takao nhếch môi, mỉm cười độc ác: “Ván cược này nhỏ quá, chúng ta thêm một ít đi!”
Đỗ Trọng lạnh lùng nhìn đối phương.
Takao nói: “Nếu Chiêu Châu thua, ông phải quỳ xuống bò qua giữa hai ch@n tôi, đồng thời hô to, cao thủ Chiêu Châu đều là đồ vô dụng, không thể là đối thủ của cao thủ nước Dương”.
Đỗ Trọng nghiến răng nghiến lợi: “Nếu nước Dương thua thì sao?”
Takao ngạo nghễ nói: “Nước Dương không thua được!”
Đỗ Trọng kiên trì: “Nếu thua thì sao?”
Đúng lúc này, Kitano Takeshi đang ngồi ở ghế chính bên nước Dương chợt nói: “Nếu nước Dương thua, tất cả cao thủ nước Dương đang có mặt sẽ quỳ xuống, xin lỗi cao thủ Chiêu Châu!”
“Được!”
Đỗ Trọng lập tức vui mừng, vội nói: “Mọi người đã nghe hết rồi, hy vọng lúc đó các người đừng quỵt nợ nhé!”
Kitano Takeshi lạnh lùng nói: “Đương nhiên Kitano Takeshi tôi sẽ nói được làm được, nhưng nếu Chiêu Châu thua, tôi muốn tất cả cao thủ Chiêu Châu đang có mặt quỳ xuống xin lỗi cao thủ nước Dương!”
Đỗ Trọng đang định đồng ý, có cao thủ giận dữ nói: “Đỗ Trọng, ông tự đánh cược chứ không liên quan gì đến những cao thủ khác như chúng tôi, ông muốn mất mặt thì cũng đừng kéo chúng tôi theo chứ”.
“Đúng thế, ông muốn bẽ mặt thì đừng kéo chúng tôi theo, hơn nữa sao chúng tôi có thể là đối thủ của cao thủ nước Dương được? Cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh bên họ vẫn chưa ra tay đâu đấy!”
“Đỗ Trọng, có chuyện gì thì ông tự chịu, đừng kéo chúng tôi vào, tôi từ chối!”
…
Đám cao thủ do Đinh Văn Trác dẫn đầu thi nhau nói, hết sức kích động.