“[Tôi có việc gấp nên về trước, hôm khác sẽ hẹn cô sau..]”
“Thật là .. Đúng rồi, lúc nãy cậu định nói gì đấy?”
“À không có gì nữa đâu. Mình về trước nha, cậu nghỉ ngơi sớm nhé!”
Phó Minh Khải cảm thấy La Mỹ Hiên có gì đó rất lạ. Hôm sau, Kiều Mịch Na xuất viện và được ba mẹ Kiều đưa về ..
“Mịch Na à, tối nay ba mẹ có tiệc phải đi. Con tự ở nhà có được không?”
“Ba, con gái không còn nhỏ nữa mà. Con sẽ ở nhà nghỉ ngơi thật tốt nên ba mẹ yên tâm nhé!”
Ba mẹ Kiều cũng yên tâm, Phó Minh Khải suy nghĩ tối nay có thể đến tìm Henry trao đổi lại. La Mỹ Hiên tan ca về thì Diệp Trường Minh đã đợi sẵn, La Mỹ Hiên nhìn thấy nhưng không quan tâm mà rời đi.
“Nè, sao cô không nghe điện thoại?”
“Bận.”
“Vậy cùng tôi đi đến một nơi đi.”
“Không rảnh.”
La Mỹ Hiên vẫn bước đi mà không có ý định dừng, Diệp Trường Minh mới dùng lực bắt cô dừng lại ..
“Cô làm sao thế? Cô giận tôi điều gì à?”
“Không có.”
“Mặt cô đã thể hiện ra hết là cô đang giận tôi rồi đấy. Rốt cuộc là vì chuyện gì?”
La Mỹ Hiên nhìn thẳng vào Diệp Trường Minh …
“Có phải anh muốn tiếp tục lợi dụng Mịch Na không?”
“Tôi..”
“Lúc anh uống say đã nói hết mọi chuyện cho tôi rồi. Tuy ba của anh đã ra lệnh cho anh làm vậy nhưng anh cũng phải suy nghĩ thật kỹ trước khi làm chứ? Mịch Na cậu ấy có lỗi gì? Chỉ vì ba của anh ra lệnh à? Hay anh muốn cậu ấy trở thành thế thân của người anh yêu?
Nhìn La Mỹ Hiên nói như vậy chính Diệp Trường Minh cũng đã biết nhưng không thể kháng cự. Ninh Chí Tuân và Đặng Mỹ Hiên vừa ra khỏi công ty đã nhìn thấy hai người họ ..
“Nè anh, đó không phải là Diệp thiếu gia sao? Người kia là La Mỹ Hiên? “
“Hai người họ quen biết nhau sao?”
“Chẳng phải có tin đồn Diệp thiếu gia không thích phụ nữ à?”
La Mỹ Hiên nói xong thì rời đi mà không chờ Diệp Trường Minh phản hồi, tối đó Phó Minh Khải tìm đến nhà Henry nhưng lại không có ai ở nhà, gọi điện cũng không ai nghe máy. Gần đó, có một bóng đen đang theo dõi Kiều Mịch Na mà chính Phó Minh Khải cũng cảm nhận được có người đang đi theo nên đã tương kế tựu kế bắt được hắn …
“Nói, ai ra lệnh cho mấy người theo dõi tôi.?”
“Cô nói gì vậy? Tôi đang đi đường của mình mà ..”
“Còn không thừa nhận, tôi đưa anh tới đồn cảnh sát đấy!”
Tên theo dõi đó dùng kế thoát khỏi Kiều Mịch Na và Phó Minh Khải cũng thầm đoán được là do ai chủ mưu. Giang Vỹ đang một mình uống rượu thì Vũ Uy Khánh và Giselle nhận được điện thoại cũng đã đến quán ..
“Sao thế? Cãi nhau với Kiều tiểu thư à?”
“Hai người họ quen nhau thật à?”
“Hai người nói đủ chưa?”
Vũ Uy Khánh và Giselle không dám đùa thêm, chợt nhớ lại một việc nên Giselle lên tiếng ..
“Giang Vỹ, vài ngày nữa thì Kathryn về nước đấy!”
“Em nói là Kathryn đó hả?”
Giselle gật đầu đồng ý nhưng Giang Vỹ lại suy nghĩ khác khi nghe đến cái tên đấy. Vũ Uy Khánh nhìn Giang Vỹ trầm tư thì cũng hiểu cậu bạn thân của mình đang nghĩ gì ..