Đơn Nhất dùng tốc độ âm thanh lột hết quần áo trên thân Vệ Quốc xuống, đống quần áo đó chất thành một chồng nho nhỏ trên mặt đất, giống quả núi nhỏ nhỏ.
Đơn Nhất gặm mút mặt của Vệ Quốc rồi từ từ di chuyển đến miệng anh.
Đây là nụ hôn đầu tiên giữa hai người, tuy không đến mức quấn quýt nồng cháy nhưng cũng có thể gọi là ngọt ngào mê đắm. Đầu lưỡi hai người quyện chặt cùng nhau, anh dấn lại đây, em đẩy lui lại, cứ thế mà quấn quít dây dưa bên trong khoang miệng, làm tất cả các phần cơ trên lưỡi đều chuyển động không ngừng.
Nụ hôn vừa dứt, dòng nước bọt chưa kịp nuốt vào nối liền với nhau tạo thành 1 dải màu trắng bạc. Thấy thế, trong đầu Vệ Quốc chợt lóe lên một ý nghĩ.
_ Đơn Nhất, lần sau ta mua chút lưỡi heo, tôi làm món lưỡi heo kéo đường* cho cậu ăn!
Đơn Nhất nhăn mặt:
_ Đồ ngọt à… anh không thích đồ ngọt lắm…
Vệ Quốc vỗ về:
_ Tôi biết cậu không thích ăn ngọt, nên tôi làm không ngọt lắm đâu!
Đơn Nhất cười tươi như hoa, cúi người xuống nói:
_ Được đó, phải làm có mùi vị giống y như lưỡi của cưng đó nghen!
Vừa nói, hai người lại trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào nồng thắm tiếp.
Đơn Nhất vừa hôn Vệ Quốc, tay vừa mân mê khắp thân anh, riết anh chỉ muốn bật cười:
_ Cậu làm gì vậy hử, nhột quá đi!
Đơn Nhất đừ mặt ra:
_ Anh đang tìm chỗ nhạy cảm của cưng mà, chính là cái chỗ chỉ cần vừa sờ vào thì cưng run rẩy toàn thân nói không nên lời đó!
Vệ Quốc cười rũ ra:
_ Shit, m* nó cậu đang miêu tả chỗ nhạy cảm hay là miêu tả bệnh động kinh đấy hả!
Đơn Nhất lập tức dùng môi chặn lời anh, đôi tay vẫn không ngừng mơn trớn tìm kiếm.
Vuốt ve tới vuốt ve lui, mò xuôi mò ngược… cuối cùng thì cũng tìm ra vùng nhạy cảm của Vệ Quốc ở những chỗ mà người bình thường thường có — vùng ngực, bụng, eo, giữa hai chân và phía trong bắp tay.
Mân mê những chỗ đó,Vệ Quốc cũng trở nên có cảm giác, những tiếng rên ư ử thoát ra, toàn thân ửng lên một màu hồng nhạt.
Đơn Nhất nhìn hình ảnh anh đang chìm trong bể dục ở trước mặt mình, khen:
_ Cưng thế này thật xinh đẹp… đỏ hồng như tôm rim vậy…
Nói rồi cậu cúi đầu xuống, ngậm lấy “anh em nhỏ” của anh, đầu lưỡi đảo quanh phía trên, Vệ Quốc bị kích thích không ngừng rên nhỏ:
_ Sh*t, chính chỗ đó, đầu lưỡi động động chút… ư ~ ư ~ a~ … thoải mái ~ còn phía dưới nữa… phía dưới cũng muốn…
Tuân theo mệnh lệnh của bà xã đại nhân, Đơn Nhất lập tức dùng tay mơn trớn hai hòn bi bên dưới, ngón tay chà sát và se se lấy bề mặt hòn bi, Vệ Quốc lim dim tận hưởng sự hầu hạ tuyệt đỉnh này, nằm trên giường nẩy lên rạo rực như chú cá thiếu nước。
Sau đó toàn thân anh căng ra, một dòng trắng sữa nồng đặc thoát ra ngoài, tràn đầy khoang miệng Đơn Nhất. Cậu vừa nuốt xuống, liền bị anh kéo xuống hôn lấy, hai người cùng chia sẻ uống lấy “dòng sữa tình yêu”。
Nhìn khóe miệng cậu còn lưu lại vài vệt, Vệ Quốc đưa ngón tay quệt lấy, rồi ngậm vào miệng nói:
_ Đây là lòng trắng trứng, không nên lãng phí dù chỉ một chút.
Vừa giải tỏa xong một lần, Vệ Quốc nằm nghỉ ngơi một chút, đương lúc xả hơi giữa trận này, anh hỏi cậu:
_ Kĩ thuật của cậu cũng khá chứ, tìm ai luyện vậy hử?
Đơn Nhất hoảng hồn trả lời:
_ Không có tìm ai cả, là anh tự hiểu thôi.
Vệ Quốc cười nhạt:
_ Tự hiểu? Cậu cũng có bản lĩnh này sao?
Đơn Nhất vội đáp:
_ Biết nói là biết, không biết còn Baidu biết! Anh tìm hiểu trên Baidu…
Lúc này Vệ Quốc mới khẽ gật đầu:
_ Sau đó thì sao?
Đơn Nhất tiếp tục khai:
_ Anh tìm thấy một cuốn sách trên Baidu, trên cuốn đó có viết đầy đủ hết.
Vệ Quốc tò mò:
_ Sách gì? Tên là gì?
Đơn Nhất nghĩ một lúc, rồi nói:
_ ‘Làm sao để trờ thành một “trung khuyển” công tốt!’
Vệ Quốc gật đầu:
_ Ừ, seri này rất hay đấy, lần sau nhớ đọc thêm cuốn ‘Làm sao để trờ thành một “thê nô” công tốt’ trong seri này luôn nhé!