Ô Nhược cảm thấy hơi giật mình, cả người giật giật một cái. Y biết Hắc Tuyên Dực đang đưa linh lực dò xét tình hình trong cơ thể mình nên thả lỏng người mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. Chờ sau khi Hắc Tuyên Dực thu tay trở về, Ô Nhược mới lên tiếng hỏi: “Hắc Tuyên Dực, chỉ còn hơn một tháng nữa là năm mới rồi, huynh có dự định gì không?”
Ô Nhược nhớ rất rõ chuyện đời trước. Cũng vào thời điểm trước năm mới nửa tháng, Hắc Tuyên Dực đã dẫn theo nhóm người Hắc Can rời khỏi Cao Lăng Thành. Trong khi đó, y ở lại Ô gia cùng cha mẹ ăn tết. Sau khi qua năm mới, Hắc Tuyên Dực mới dẫn nhóm người Hắc Can trở lại.
Hắc Tuyên Dực khẽ nhíu mi tâm: “Năm nay, ta sẽ đón năm mới tại đây”
Ô Nhược ngạc nhiên nghiêng đầu nhìn hắn: “Huynh không định về nhà mừng năm mới với gia đình sao?”
“Không” Hắc Tuyên Dực liếc mắt nhìn cái bụng căng tròn của Ô Nhược: “Chờ sau khi giải cổ cho em xong mới trở về”
Ô Nhược: “……”
Ý của hắn là muốn dẫn mình cùng về à? Nếu vậy thì vì sao đời trước hắn làm không làm thế?
Xem ra, sau khi thái độ của y thay đổi thì thái độ của Hắc Tuyên Dực cũng thay đổi theo.
“Được rồi, vậy trước tiên huynh có thể nói cho ta biết nhà của huynh ở đâu hay không? Rồi nhà huynh có những ai?”
“Khi đến đó em sẽ biết được tất cả” Sau khi nói xong lời này, Hắc Tuyên Dực tiếp tục im lặng. Nhưng mà ý tứ của hắn đã rất rõ ràng, chính là chờ khi Ô Nhược đến nhà của hắn thì tự nhiên y sẽ biết được nhà hắn ở đâu và trong nhà hắn có bao nhiêu người.
Trở mình trợn mắt một cái, Ô Nhược rầu rĩ nói: “Ngay cả lúc chúng ta thành thân, gia đình của huynh cũng không có người nào đến đây chúc phúc. Có phải họ không chấp nhận hôn sự này của chúng ta không?”
“Không phải vậy”
“……” Ô Nhược cảm thấy mất hứng, y liền nắm nắm kéo kéo mái tóc dài của hắn: “Hắc Tuyên Dực, huynh nói nhiều thêm một chút không được à?”
Đời này, Ô Nhược rất muốn biết phu quân của mình suy nghĩ thế nào. Nhưng mà, cái gì hắn cũng không chịu nói, quả thật là làm cho y vô cùng tức giận.
“……” Hắc Tuyên Dực híp mắt nhìn y: “Em muốn ta nói chuyện gì?”
“Ít nhất huynh cũng phải nói cho ta biết mình được gả cho một nam nhân thế nào chứ?”
Ô Nhược hoàn toàn không biết chút gì về hắn cả, y đoán ngay cả tên của hắn cũng không phải là tên thật.
Hắc Tuyên Dực nhìn y trong chốc lát rồi mới nhẹ giọng nói: “Ta là một nam nhân có thể bảo hộ chu toàn cho em và gia đình em”
Trong lòng Ô Nhược cảm thấy vô cùng nhộn nhạo. Một khi Hắc Tuyên Dực đã nói những lời này ra chứng tỏ hắn hoàn toàn biết những việc mà y đang làm. Hắn hoàn toàn chắc chắn có thể bảo hộ được mình và người nhà mình. Nếu là đời trước, người nhà của Ô Nhược cũng sẽ không phải chết từng người một như vậy. Nếu lúc trước không tỏ thái độ ác liệt và bài xích Hắc Tuyên Dực tới gần mình như vậy thì kết cục có lẽ đã thay đổi rồi.
Giống như đời này vậy, Hắc Tuyên Dực đã trợ giúp cho y rất nhiều.
Suy nghĩ cả một đêm, cuối cùng Ô Nhược quyết định đời này thử tin tưởng hắn một lần xem.
—– Hết chương 32 —