Phụng mỹ nhân mặt mày một nghiêng, liền lại là một loại khác phong tình:” Thần thiếp nào dám, chỉ sợ đến khi trồng vào nó sẽ trông không còn được đẹp sẽ làm mất đi nhã hứng của người…”
Cùng lúc đó Minh Lan cũng bê chén súp gà vào và đặt trước mặt Hoàng Thượng.
– Nhìn thần sắc Hoàng thượng có vẻ không được tốt lắm, nên thần thiếp có bảo người nấu cho người một chén.
Hắn nhìn bát súp gà nóng hổi…tỏa ra một mùi vô cùng thơm:” Nàng đã có lòng rồi!”
Trần Từ Yến duỗi tay đi vỗ màu tím cánh hoa, một tia lạnh lẽo một tia trơn trượt, cho người ta một loại cảm giác thoải mái:”Trẫm nhìn này Cát Cân Tử này lại có một cảm giác…rất thoải mái…”
Thanh Nguyệt nghe vậy thì liền mỉm cười:” Hoàng Thượng cũng thật biết thưởng hoa…Tuy loài hoa này ít nhiều khó sánh được với các loài hoa khác trong Hoa Thanh hay Ngự Hoa Viên nhưng lại có thể chưa khá nhiều bệnh. Thần thiếp không được học qua y dược nhưng cũng biết một chút ít nếu dùng mẫu đơn phà trà cũng có thể chữa chứng mất ngủ, giúp an thần mang lại cảm giác dễ chịu…”
Nghe được nàng nói vậy, bất giác khóe miệng hắn có chút mỉm:” Nàng đúng là đã đọc rất nhiều sách…
– Thần thiếp chẳng qua là đôi lúc không có gì làm thì đọc thôi a…
…
Ngày hôm sau sáng sớm tỉnh lại khi, Trần Từ Yến đã mặc long bào xong, chính duỗi thân xuống tay cánh tay từ cung nữ quỳ trên mặt đất sửa sang lại bào bãi. Nhìn thấy nàng tỉnh lại, hắn vẻ mặt ôn hoà nói: “Trẫm nhớ không nhầm thì hôm nay nàng sẽ thỉnh an Nguyên Quý Phi.”
– Vâng, đa tạ Hoàng thượng đã nhắc nhở.
Hắn nhìn nàng xong thì cũng rời đi.Để lại đang ngồi trên giường nhìn theo bóng dáng hắn.
– Chủ tử, nô tì đã chuẩn bị nước cho người.Người dậy chuẩn bị đi thỉnh an Nguyên Quý Phi, chứ để bị muộn sẽ không hay.
“Ta biết rồi”. Nàng bước chân xuống khỏi giường rồi ghé vào thau tắm. Xong là chộn một bộ y phục nhã nhặn để đi đến thỉnh an…
Đại thái giám đi vào trong chính điện để báo với Nguyên Quý Phi, khi được nàng ta cho phép thì nàng mới được tiến vào chính điện.Lúc này bên trong đã có rất nhiều vị phi tần đang ngồi.
– ” Thần thiếp xin thỉnh an Nguyên Quý Phi…Nương nương vạn phúc kim an.”
Nguyên Quý Phi nhìn tổng thể nàng ta rồi khẽ cười:” Miễn lễ đi.”
” Phụng Mỹ Nhân hôm nay tới có chút muộn.” Linh Tần thanh âm mỹ diệu lên tiếng.
– “Thần thiếp có tội, xin Nguyên Quý Phi trách phạt.”Tuy được Nguyên Quý Phi cho miễn lễ nhưng nàng lại vẫn hành đại lễ.
Hiền Phi ngồi bên cạnh lúc này sắc mặt khẽ biến, thấy Hàn Bình Di mặt không tức giận, nàng ta liền liếc xéo sang Phụng Thanh Nguyệt.
– Bổn cung thấy, Phụng Mỹ Nhân hôm qua phải hầu hạ Hoàng Thượng.Đến sáng nay Hoàng Thượng mới rời khỏi viện Thiên Nguyệt.Nên lần này bổn cung sẽ tha thứ cho muội.Mau đứng lên đi”
Chỉ chờ nói đến đó Di Hương bên cạnh liền đỡ nàng đứng dậy:”Tạ Quý Phi nương nương. “
Linh Tần lại hướng mắt về phía Thanh Nguyệt:” Hoàng Thượng, cũng thật là yêu thích muội muội. Y phục muội đang mặc là vải lụa ở Lạc Dương tiến cống đúng không?”
Thanh Nguyệt nghe vậy phải cảm thán…Mới đó mà đã soi đến y phục nàng đang mặc:” Dạ.”
Nguyên Quý Phi biết ý trong câu nói cố tình của Linh Tần liền lên tiếng nói đỡ cho Thanh Nguyệt
– Phụng Mỹ Nhân mới nhập cung, y phục sẽ không nhiều nên được ban thưởng cho.Dù sao cũng vừa được Lạc Dương tiến cống lên chắc Hoàng Thượng tiện ban thưởng cho muội ấy luôn.