Apple: “Hiện tại vẫn đang thuận lợi lắm, trước hết xem kỹ năng sau 50% đi.”
Ngô Liêu: “Con boss này ớn hàng thiệt.”
Thanh máu còn 52%.
“Tôi có một ý tưởng, nhưng không nhất định đúng, sẽ phải thử một chút.” Ngay lúc này, Túc Mạc mở miệng.
Úc Trăn liếc mắt nhìn triệu hoán sư đứng cách đó không xa, triệu hoán sư vẫn đang tấn công liên tục, khôi phục lại tiết tấu ban đầu, Phù Vân Đăng lóe lên ánh sáng, vẻ mặt triệu hoán sư không có ý định lùi bước. Trong phút chốc, Úc Trăn có cảm giác, không biết từ khi nào, trong tiềm thức của anh luôn cho rằng triệu hoán sư sẽ không bao giờ lùi bước, người này trước giờ không ngừng tự hỏi, luôn bắt lấy những chi tiết và biến hóa, sau đó tìm được phương pháp đối phó thích hợp, tựa như một thiên tài chơi game.
Nghe chỉ huy lên tiếng, mọi người trong đội đồng loạt thở phào.
Gấu Nhỏ nói: “Cậu là chỉ huy, nghe cậu hết.”
“Ha ha ha, cái này thì đồng ý.” Ngô Liêu nói: “Tôi không động não được nhiều thế, mấy cái này giao cho các cậu.”
…
Các thành viên nhất trí tán đồng, Túc Mạc hắng giọng: “Lúc máu boss còn 51%, chủ tank và cận chiến ngừng tay, đánh xa tới rỉa máu. Chú ý một khi boss hồi máu thì dừng tay lại.”
Mọi người làm theo, khi boss gần 51% thì các hệ phái cận chiến đồng loạt dừng lại, đánh xa thì vẫn tiếp tục tấn công.
Máu dần tụt xuống, nháy mắt chạm mức 50% thì toàn bộ địa đạo đột ngột trở nên yên tĩnh một cách quái dị, thanh máu của boss lập tức biến thành 100%. Đánh xa ngừng tấn công, nhưng vẫn có vài kỹ năng khó thu hồi ngay được, vậy nên giá trị máu của boss hơi lệch so với 100%.
Sau khi boss hồi máu thì nhìn thẳng vào bọn họ, cặp mắt ai oán kia chợt trở nên có thần hơn một chút, nó tung ra hai skill sát thương lan khiến máu của toàn đội còn 40%.
“Trị liệu buff máu, những người khác vẫn đứng im đó.” Túc Mạc lạnh lùng nói: “Chúng ta chờ chút.”
Khoảng 10 giây trôi qua, song mọi người có cảm giác như 10 phút vậy, không ai dám nói chuyện, bọn họ đều đứng im chịu trận. Rốt cuộc, công kích của boss ngừng lại, Cô Gái Yếu Đuối chậm rãi mở miệng, giọng điệu quen thuộc dò hỏi người chơi: “Là cậu sao?”
Nhưng không có vế tiếp theo.
Túc Mạc chủ động mở miệng: “Là tôi. Chúng tôi phải cứu cô thế nào?”
Các thành viên: “…???”
Cô Gái Yếu Đuối nhìn Túc Mạc, cô ta nhìn cậu chằm chằm, hoàn toàn không có bộ dạng yếu đuối lúc trước: “Người chơi gặp nguy không sợ, cậu có nguyện ý cởi bỏ gông xiềng nặng nề này giúp tôi không?”
[Mở ra nhiệm vụ đặc biệt: Giải cứu Cô Gái Yếu Đuối.]Túc Mạc là đội trưởng đại diện tiếp nhận nhiệm vụ, cậu đi qua đó thì phát hiện gông xiềng trên người Cô Gái Yếu Đuối là một loại khóa kiểu cũ, không có bất kỳ nhắc nhở nào, chắc là không phải loại có thể cưỡng chế phá hủy: “Có ai biết mở khóa không?”
Úc Trăn cất bước tiến lên: “Để tôi mở cho.”
Túc Mạc bất ngờ nhìn Úc Trăn, chủ động nhường chỗ.
Trận pháp sư nửa quỳ trước mặt Cô Gái Yếu Đuối, cẩn thận quan sát hình dạng ổ khóa, anh lấy một loại đạo cụ kim châm từ hành lý ra rồi bắt đầu mở thử.
Túc Mạc nhìn một hồi, chợt phát hiện trong đội hơi yên tĩnh: “À, mọi người có thể cử động rồi.”
Mọi người cùng đi đến chỗ Cô Gái Yếu Đuối thì thấy cô ta thật sự không đánh người, khuôn mặt mỉm cười, hoàn toàn khác hẳn với dáng vẻ ai oán và âm u khi nãy.
“Đù, rốt cuộc là sao vậy?”
“Con boss này là boss tốt hả?”
“Sau khi mở gông xiềng xong có khi nào cô ta sẽ đánh chúng ta không?”
Túc Mạc giải thích đơn giản: “Không đâu.”
Quả Sơn Tra nói: “Em khờ rồi anh, rốt cuộc cô gái này là tốt hay xấu?”
“Đây là suy đoán của tôi thôi.” Túc Mạc nói: “Dựa trên số liệu của đội Đạp Bước Trên Mây, sau khi boss đầy máu thì bọn họ lại đánh còn 50%, sau đó sẽ xuất hiện hai boss, điều này chứng tỏ Cô Gái Yếu Đuối là hai người, một người là chúng ta thấy ban đầu, một người xuất hiện sau khi boss đầy máu rồi tụt xuống 50%.”
“Có hai chỗ đáng ngờ ở đây, một là giọng điệu khác nhau khi điểm danh, hai là gông xiềng. Từ cách ăn mặc của boss, ấn tượng đầu tiên đối với cô ta là đối tượng cần trợ giúp, hơn nữa tên cô ta cũng là Cô Gái Yếu Đuối. Về vấn đề thứ nhất, lúc điểm danh không nhìn vào mắt cô ta mà nhìn vào mắt ở cổ tay cô ta; vấn đề thứ hai, tại sao người mang gông xiềng lại dùng gông xiềng làm kỹ năng công kích?”
Túc Mạc nói: “Giả sử boss này là hai người chung một cơ thể, một tốt một xấu, một người cần chúng ta giải cứu, một người chỉ muốn công kích chúng ta. Cô Gái Yếu Đuối thật dò hỏi chúng ta “là cậu sao?”, Cô Gái Yếu Đuối giả phát hiện manh mối thẹn quá hóa giận nên nói “xxx, cậu lén nhìn tôi”.”
Apple nghe vậy thì hơi nghi hoặc, suy tư một lát bèn hỏi: “Nhưng dựa theo cách nói của cậu, đội của Đạp Bước Trên Mây lúc boss còn 50% cũng bị hứng công kích, Cô Gái Yếu Đuối thật cũng sử dụng kỹ năng gông xiềng.”
Túc Mạc không quá bất ngờ, cậu giải thích nghi vấn: “Vấn đề của cậu cũng là chỗ mà tôi thắc mắc, nhưng qua thí nghiệm vừa rồi, tôi đã hiểu đây là điểm xảo trá ở cơ chế của đầu não. Sở dĩ Đạp Bước Trên Mây không phát hiện vấn đề bởi vì thông tin mấu chốt của hai boss này sẽ xuất hiện ở phía sau, ban đầu anh ta chỉ cho rằng boss này 50% sẽ tự động hồi máu, không suy xét đến khả năng thật giả. Đầu não muốn che đậy chỗ này nên đã đặt một cơ chế tương tự với kỹ năng phản kích trên người Cô Gái thật.”
Những thành viên khác trong đội vỡ lẽ, cho nên vừa nãy triệu hoán sư mới kêu bọn họ dừng tay, dù bị đánh cũng không đánh trả mà chờ kỹ năng của boss kết thúc.
“Nói cho dễ hiểu, điều mà tôi tìm hiểu được là: Cô Gái giả có được toàn bộ kỹ năng và khống chế được Cô Gái thật. Ban đầu là Cô Gái giả, Cô Gái thật là người hỏi chúng ta “là cậu sao?” để cầu cứu, Cô Gái giả phát hiện, lúc thẹn quá hóa giận đã điểm danh người chơi rồi dùng gông xiềng để công kích. Chờ đến khi còn 50% máu, chúng ta có thể hiểu là đã đánh Cô Gái giả khiến cô ta yếu đi rồi, lúc này boss đầy máu lại chứng tỏ đã thay đổi người, Cô Gái thật có “cơ chế phản kích” xuất hiện.”
Túc Mạc tiếp tục giải thích: “Bởi vì trên lý thuyết, Cô Gái thật bị Cô Gái giả khống chế, cho nên cơ chế phản kích này là dùng kỹ năng của Cô Gái giả để phản kích, vì vậy chúng ta mới không phân rõ thật giả mà công kích liên tục, làm thế thì cơ chế phản kích này sẽ luôn có hiệu quả. Chờ đến khi Cô Gái thật đang đầy máu tụt xuống 50%, đã yếu đi rồi thì Cô Gái giả lại xuất hiện. Rồi vấn đề tại sao lại xuất hiện hai người mà không phải hoán đổi như ban đầu nữa thì chúng ta phải chờ cốt truyện giải thích thôi.”
Lúc này, Úc Trăn lên tiếng: “Mở được rồi.”
Ổ khóa nặng nề rơi xuống đất rồi biến thành làn khói đen chui sâu vào trong lòng đất, mọi người lo lắng, đề phòng nhìn về phía Cô Gái Yếu Đuối. Chỉ thấy cơ thể của cô ta dần dần mờ đi, cuối cùng biến thành dạng linh hồn trôi nổi xuất hiện trước mặt mọi người.
Cô Gái Yếu Đuối quan sát người chơi xung quanh, ánh mắt mang theo thiện ý, chủ động mở miệng giải thích: “Tôi là bà chủ Quán Trọ Hoang Mạc, cảm ơn các cậu đã giải cứu linh hồn của tôi, chỉ là hiện tại cơ thể tôi đang bị nó khống chế chưa được giải thoát, các cậu có nguyện ý trợ giúp tôi không?”
Gió Mát tức khắc sửng sốt: “Người đẹp, hóa ra cô chính là bà chủ mà tôi muốn tìm sao!”
Quả Sơn Tra: “ĐM, tui nói mà, sao lại xuất hiện quái hình người, hóa ra đây là bà chủ hả?”
Bà chủ thuật lại ngắn gọn chuyện xưa về Quán Trọ Hoang Mạc, cổng Thiên Khải mở, phong ấn yêu ma được giải trừ, đồng thời đánh thức yêu ma Tỏa Hồn được phong ấn bên dưới lòng đất của Quán Trọ Hoang Mạc. Sau chuyến du lịch trở về quán trọ, vào một đêm nọ đang ngủ thì cô bị Tỏa Hồn kéo xuống sâu bên trong lòng đất, Tỏa Hồn cướp cơ thể cô, sử dụng kỹ năng gông xiềng khóa hồn phách cô lại, đặt cấm chế trên người cô, sau đó để mặc cô du đãng trong địa đạo.
Khóa trên gông xiềng là cấm chế Tỏa Hồn khiến cô không khống chế được hồn phách của mình, Tỏa Hồn khống chế rồi lợi dụng năng lực của cô tác oai tác quái. Chỉ có nhân lúc cấm chế Tỏa Hồn suy yếu, cô mới có thể tìm lại quyền khống chế cơ thể trong chốc lát, nhưng mà gông xiềng vẫn còn đó, chỉ cần có người công kích thì hồn phách cô sẽ không khống chế được mà công kích người khác.
Nếu có người nguyện ý buông vũ khí, tâm bình khí hòa nói chuyện với cô thì cô mới có thể được cứu rỗi.
Nhưng nếu có người tấn công cô, vậy cuối cùng cô sẽ bị đánh đến khi suy yếu, hồn phách tách ra, cuối cùng bị hồn phi phách tán.
Toàn bộ thành viên trong đội lý giải cốt truyện này một phen, vậy cuối cùng xuất hiện hai con boss là do đánh cả hai suy yếu rồi nên hồn của bà chủ mới tách ra.
“Đệt…” Quả Sơn Tra đột nhiên run rẩy: “Nên mấy cái tuyết bay gì đó, thật ra là người giả khống chế bà chủ tung chiêu hả? Bà chủ đỉnh quớ.”
Gió Mát vẫn còn sợ: “Gông xiềng chắc không phải, là do Tỏa Hồn kia làm.”
“Thật thật giả giả như này ghê gớm thật đó.”
“Thật ra nếu hiểu rõ cơ chế thì quái này cũng không khó đánh như vậy, không nhìn con mắt kia thì chỉ ăn debuff tuyết bay, đến 50% máu cứu bà chủ là được, đúng không?”
“Cái này khó lắm đó, hiểu rõ cơ chế mà đánh thì đúng là đơn giản thật, nhưng tìm ra được cơ chế phải quan sát thật cẩn thận, biết chưa?”
[Chúc mừng người chơi đánh bại “Cấm chế Tỏa Hồn”, vượt ải đầu tiên Cô Gái Yếu Đuối, đánh giá tổng hợp S, nhận được “Rương bảo vật trang bị Quán Trọ Hoang Mạc” x 1, cộng thêm 3.000 điểm tích lũy yêu ma do vượt ải đầu tiên.] [Ải cuối Quán Trọ Hoang Mạc: Đi sâu vào địa đạo, đánh chết Tỏa Hồn, giải cứu bà chủ.]“Mới qua bao lâu mà tụi mình đã vượt được hai ải!”
“3.000 điểm, hoạt động phó bản này nhiều phần thưởng quá.”
Vượt liên tục hai boss khiến sự tự tin của mọi người tăng vọt, cùng nhìn về phía triệu hoán sư đứng ở kia.
Apple: “Sếp ơi, tụi mình có đánh tiếp không?”
Túc Mạc đang sắp xếp lại hành lý, nghe vậy thì ngẩng đầu: “Không đánh.”
Quả Sơn Tra và Gió Mát đột nhiên có dự cảm không tốt.
“Sắp 12 giờ rồi.” Ánh mắt Túc Mạc không ngừng nhìn vào hành lý trên màn hình giả lập, bình thản nói: “Tôi off đây.”
Quả Sơn Tra che mặt.
Mấy người khác: “???”
Đại ca à, phó bản chỉ còn một boss cuối cùng nữa là xong rồi á!
Úc Trăn tập mãi thành quen, anh đang định mở rương trang bị thì bỗng nhận được tin nhắn của triệu hoán sư.
Momo: [Cậu gửi hướng dẫn vượt ải cho Đạp Bước Trên Mây giúp tôi nha, cảm ơn cậu ta đã cho chúng ta tình báo.]
Anh còn chưa kịp nhập chữ thì trong đội hiển thị triệu hoán sư tạm thời rời mạng.
Đối phương tạm thời offline.
Những người khác sững sờ nhìn thông báo rời mạng trong đội, dường như không hiểu rốt cuộc thao tác này là gì.
Quả Sơn Tra vô cùng bình tĩnh kéo Gió Mát ngồi xuống, trong địa đạo đột nhiên xuất hiện một bàn đánh bài.
Mây người khác: “???”
“Là vầy, đại ca của tui cần phải ăn cơm và nghỉ trưa, nhanh thì 1 tiếng, chậm thì 3 tiếng.” Quả Sơn Tra nở nụ cười xán lạn nhìn mấy ông bà chủ trong đội: “Thời gian còn lâu lắm, các ông bà chủ đây có hứng thú chơi không? Một ván 50 vàng, tui làm cái.”