Mạnh Hàn quay đầu sang nhìn Francis, trả lời vô cùng nghiêm túc.
– Có tiền còn sợ tiêu không hết?
Francis ngẩn người ra. Ngay sau đó hắn bắt đầu cười ha hả. Sau khi cười mộthồi, hắn mới phát hiện Mạnh Hàn lại hòan toàn không cười, đang nhìn chằm chằm vào hắn. Francis không khỏi thu hồi nụ cười hỏi:
– Ngươi nghiêm túc?
Mạnh Hàn không nói gì, chỉ gật đầu.
– Mua đồ!
Francis không rõ suy nghĩ của Mạnh Hàn, chỉ có thể nói ra biện pháp của chính mình:
– Ngươi muốn cái gì? Mỹ nữ? Sách ma pháp? Ma hạch? Thậm chí ma thú sốngđi nữa, cứ mua đi! Còn sợ tiêu không được tiền sao? Nói đi, ngươi muốncái gì, muốn mua gì, ta đi làm thay ngươi.
Nói xong những điều này, Francis bỗng nhiên hiểu được:
– Không phải là ngươi lo lắng, hiện tại không ai dám làm ăn với ngươi chứ?
– Có chút ý này.
Mạnh Hàn thật sự có chút cân nhắc về phương diện này. Không nói những thứkhác, chỉ riêng chuyện nô lệ Tinh Linh vừa rồi, người khác cũng khôngdám tùy tiện quan hệ với Mạnh Hàn. Mặc kệ bệ hạ Đại Công làm sao để chegiấu, chuyện gì đến nhất định sẽ đến. Sớm muộn gì Tinh Linh Tộc cũng sẽtới cửa. Cứ như vậy, không chỉ gây trở ngại cho chuyện làm ăn của MạnhHàn sau này, thậm chí Mạnh Hàn đã có chút lo lắng buổi đấu giá việc buôn bán tơ lụa sắp tới sẽ phải chịu ảnh hưởng.
– Yên tâm, ta làm thay ngươi!
Francis vỗ ngực tự bảo đảm. Vào lúc này, hắn đã hoàn toàn gắn liền với MạnhHàn. Trong mắt người khác, hầu tước đại nhân thực sự cũng trốn khôngthoát khỏi mắt xanh của Mạnh Hàn.
– Bốn mươi bảy ngàn kim tệ! Bốn bảy ngàn kim tệ lần thứ nhất! Bốn bảy ngàn kim tệ lần thứ nhất!
– Bốn mươi bảy ngàn kim tệ lần thứ hai! Bốn mươi bảy ngàn kim tệ lần thứ hai!
– Bốn mươi bảy ngàn kim tệ lần thứ ba! Thành giao!
Trên đài đấu, giá cả giá cuối cùng rốt cuộc đã thành giao. Pháp trượngsinh mệnh kia của Mạnh Hàn đã bị người ta mua lại với giá bốn mươi bảykim tệ mua lại. Đối với giá tiền này, Mạnh Hàn tương đối thoả mãn. Mộtthứ không có tác dụng gì bán ra gần được năm trăm triệu nhân dân tệ,đương nhiên hắn rất hài lòng.
Sau khi buổi đấu giá lần này kếtthúc, lập tức có một tin tức bắt đầu điên cuồng truyền. Thành chủ HoàngSa Thành cần mua rất nhiều nô lệ, lương thực, vũ khí, ngựa, các loạikhoáng thạch, ma thú, ma hạch và đủ loại vật tư. Đồng thời, cũng có nhu cầu mua sách ma pháp và đấu khí công pháp với giá cao. Người nào có ýđịnh bán, có thể liên hệ trực tiếp với Mạnh Hàn.
Tin tức kia vốnkhông mấy thu hút sự chú ý của người khác. Nhưng có một vài điều lại thu hút sự chú ý của mọi người. Trong chuyện làm ăn lần này, Mạnh Hàn trảtiền trước thu hàng sau. Tuy nhiên, tất cả những người muốn làm ăn vớiMạnh Hàn phải đến hầu tước phủ nhận được văn bản bảo đảm của hầu tướcphủ sẽ không quỵt nợ trước, mới có thể nhận trước được tiền hàng. Hơnnữa, Mạnh Hàn yêu cầu là giao hàng tới cửa, cho nên phí chuyên chở đãbao hàm trong tiền hàng. Hơn nữa Mạnh Hàn đã bắn tiếng rõ ràng, phíchuyên chở là hai phần của giá hàng hóa.
Ngoại trừ Mạnh Hàn muốnmua rất nhiều vũ khí sẽ khiến người ta cảm thấy bất an ra, toàn bộ những cái khác đều là chuyện làm ăn vô cùng bình thường.
Tuy nhiên,tại Công quốc từ bệ hạ Đại Công, cho tới Tử tước Francis đều không có ýkiến gì về những chuyện làm ăn này của Mạnh Hàn, hiển nhiên bọn họ đãđược đánh nhịp. Giao dịch tại thành bảo cự thạch đương nhiên phải giaocho thành bảo cự thạch rất nhiều khoản thuế.
Cũng bởi vậy giatộc Hầu tước đã trở thành bánh bột ngô trong mắt của các đại thươngnghiệp thế gia. Không biết bao nhiêu người có hàng trong tay muốn thôngqua sự tán thành của hầu tước đại nhân tán thành, để có thể kiếm đượcmột lượng lớn kim tệ từ trong tay của Mạnh Hàn.
Nếu như nói trước đó Mạnh Hàn chỉ là một nhà giàu mới nổi ở nông thôn, như vậy, sau tintức về buổi đấu giá kia, hình tượng Mạnh Hàn ở trong lòng mọi người lậptức biến thành kẻ ngu si trong đám nhà giàu mới nổi ở nông thôn. Hơn nữa còn là một kẻ ngu si đầy may mắn. Hắn lại nhận được sự ưu ái của hầutước đại nhân, chịu đứng ra làm người bảo đảm cho hắn.
Hiện tại, không có ai không muốn leo lên sợi dây Mạnh Hàn này. Cho dù lúc nàoMạnh Hàn cũng có thể bị Tinh Linh Tộc trừ bỏ, nhưng sau khi có được sựbảo đảm này, kim tệ sẽ không theo Mạnh Hàn mà biến mất. Ai trả kim tệ mà không được? Trong lúc nhất thời, cửa hầu tước phủ quả thực đông nhưtrẩy hội.
Tuy nhiên, hiện tại mọi người đều nỗ lực tạo mối quanhệ với hầu tước phủ trước. Những đại quý tộc thì không đáng kể. Bìnhthường bọn họ đã sớm có quan hệ xã giao. Nói vậy mặt mũi này hầu tướcđại nhân vẫn bán cho bọn họ. Còn có một vài thương gia với quy mô hơinhỏ một chút vẫn cần phải luồn cúi.