– Tề Ngô nào? Chúng ta có người này sao?
Tả Nhi cười khổ nói:
– Chính là chưởng môn đời đầu của Chính Khí Môn.
– Chính Khí Môn!
Doanh Cửu Quang ngạc nhiên.
Vừa cân nhắc, suy tính ra điểm gì, buông ngọc điệp trên tay xuống, thân thể dựa vào lưng ghế, lộ ra thần sắc có chút đăm chiêu, năm ngón tay đánh lên mặt bàn, kỳ quái nói:
– Ngưu Hữu Đức không phải đã không còn quan hệ với Chính Khí Môn sao? Như thế nào lại nhúng tay vào việc này?
Tả Nhi nói:
– Có lẽ không phải giống như mặt ngoài nhìn thấy. Trùng hợp chính là Quảng gia bên kia cũng có người đến chuyển lời đến đây, hy vọng chúng ta bên này có thể tạo áp lực với Tề Ngô. Việc này ngay từ đầu giao cho hạ nhân xử lý, lão nô phát hiện không đúng cẩn thận hỏi đến tình huống một chút, là Cao Nham cháu trai của Cao Tử Huyên muốn kết hôn với Bảo Liên cháu gái của chưởng môn Chính Khí Môn. Mà Bảo Liên từng là thị nữ bên người khi Ngưu Hữu Đức ở Thiên Nhai.
Doanh Cửu Quang:
– Cao Tử Huyên? Nhị phòng kia của Quảng Lệnh Công?
Tả Nhi:
– Phải!
Doanh Cửu Quang:
– Bảo Liên gì kia lớn lên rất xinh đẹp?
Tả Nhi:
– Đã hỏi thử, cũng chưa đến tuyệt sắc gì, xem như xinh đẹp.
Doanh Cửu Quang hơi cân nhắc một chút, ha hả cười:
– Xem ra là Cao gia bên kia nghĩ muốn khống chế tài lộ của hàng tạp hóa phô bên kia, chọc Ngưu Hữu Đức đi ra, có chút thú vị.
Tả Nhi:
– Vậy Tề Ngô kia chuẩn bị làm thế nào?
Doanh Cửu Quang cười xùy một tiếng, giả lả nói:
– Ngưu Hữu Đức này chính là tên chó điên, nhìn thấy là muốn giải quyết ưu phiền nhà Chính Khí Môn, muốn làm gì? A, đưa người cho hắn, thật muốn nhìn nhìn hắn có thể mâu thuẫn lên với Quảng Lệnh Công.
Đường đường Doanh thiên vương mở miệng rồi, phía dưới Đông quân ai còn dám ngăn trở?
Ngoài tòa sơn môn canh phòng nghiêm ngặt, Tề Ngô chân nhân mặc Tử giáp Thiên Đình chế tạo chậm rãi đi xuống bậc thang, đi qua tầng thủ vệ cuối cùng, hắn quay đầu nhìn nhà cửa không ngớt phía sau, lẳng lặng nhìn nhìn ngọc điệp trên tay.
Đô thống đại nhân tự mình gặp hắn, ném điều lệnh này cho hắn, nói cho hắn từ nay về sau hắn sẽ không trở lại quản nơi này, để cho hắn tức khắc đi Đô thống phủ U Minh báo danh, không được có sai lầm gì.
Nói đến phủ Đô thống U Minh, phía trước Đô thống đại nhân không có sắc mặt gì. Với hắn lại thay thành vẻ mặt tươi cười, những gì tịch thu toàn bộ trả lại hắn, còn vỗ vỗ bả vai hắn, vẻ mặt hòa ái, để cho hắn đừng để chuyện phía trước ở trong lòng, hắn cũng là làm theo mệnh lệnh phía trên linh tinh gì đó. Còn nói cái gì đây chỉ là hiểu lầm, nếu có quan hệ với đô đốc Ngưu Hữu Đức của phủ đô đốc U Minh sao lại không nói sớm, nếu không đã sớm trọng dụng hắn. Tóm lại nói một đống lời khách sáo không cần tiền, làm cho người khách khách khí khí tiền hắn ra.
Tề Ngô chân nhân có chút buồn bực, cấp tόc phi hành trên tinh không cân nhắc đi cân nhắc lại, cảm thấy được hắn là có quan hệ với Chính Khí Môn, vội liên hệ trở về.
Chính Khí Môn, trong đại điện, ánh đèn mờ ảo, hai sư huynh đệ khoanh chân ngồi, đối mặt nhau phát sầu. Đã là đêm khuya, còn đang rối rắm ngày mai nên như thế nào đối mặt với bức bách của Cao Nham.