Sắc mặt của ba cao thủ nước Dương vô cùng khó coi, Bách Lý Kinh Vân đang nhìn họ bằng ánh mắt khinh thường.
Đối với họ, chuyện này chính là sỉ nhục.
‘Yoshida Kakeru càng thấy nhục nhã hơn, nét mặt méo mó vì hận thù, ông ta nghiến răng nghiến lợi: “Mai mới là thời điểm giao chiến giữa hai bên, ông dám đấu lại ngày mai không?”
Nghe thấy thế, Shendai Kabuto và Aoki Yamato đều nhìn về phía Bách Lý Kinh Vân, tuy họ có ba người, nhưng cho dù hợp sức thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của Bách Lý Kinh Vân, nếu bây giờ có thể rời đi, có lẽ còn cơ hội mời cao thủ mạnh hơn từ nước Dương đến.
Còn nếu đánh bây giờ, không biết ai sẽ thắng ai.
Bách Lý Kinh Vân không quan tâm đ ến Yoshida Kakeru, ông ta nhíu mày im lặng một lát, bồng lấy nhánh cây đang chĩa vào đầu Yoshida Kakeru ra, lạnh lùng nói: “Các người vẫn chưa có tư cách để tôi nghênh chiến, nhưng sẽ có người đánh với các người, các người cút đi!”
Nghe thấy thế, ba cao thủ nước Dương đều sững sờ, Bách Lý Kinh Vân tha cho họ thật hả?
Không sai, họ đang nghĩ Bách Lý Kinh Vân tha cho mình.
‘Yoshida Kakeru cầm kiếm Nhật vốn là người mạnh nhất trong số họ, ngay cả ông ta cũng không phải đối thủ của Bách Lý Kinh Vân, nói gì đến Aoki Yamato và Shendai Kabuto chứ?
Cho dù ba người hợp sức thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của Bách Lý Kinh Vân.
Trong trận chiến ngày mai, từng người chỉ có thể lần lượt lên sàn đấu, nếu Bách Lý Kinh Vân xuất hiện, chắc chắn cao thủ nước Dương sẽ thua.
Nhưng hồi nãy Bách Lý Kinh Vân lại nói, ba người bọn họ vẫn chưa có tư cách giao chiến với ông ta, tức là Bách Lý Kinh Vân sẽ không tham gia trận chiến ngày mai hả?
“Hừ!”
Yoshida Kakeru bỗng hừ lạnh, nhìn chằm chằm vào Bách Lý Kinh Vân: “Tôi nhớ kỹ mối nhục hôm nay rồi!”
Sau khi để lại câu đe dọa, Yoshida Kakeru vội quay người rời đi.
Shendai Kabuto và Aoki Yamato thấy thế, cũng vội rời đi nốt.