Khác với những người khác, họ tin chắc cao thủ đang đột phá ở dinh thự Vân Phong chính là Dương Thanh.
Chỉ mình Phùng Tiểu Uyển lo lắng nói: “Chắc anh Thanh đã dùng Huyết Nộ Đan, yêu cầu thấp nhất về thực lực khi dùng Huyết Nộ Đan là phải đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ. Anh Thanh uống Huyết Nộ Đan từ khi còn ở Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, rõ ràng đang liều, nếu anh ấy có thể đột phá thì là tốt nhất, băng không, có lẽ việc này sẽ khiến cơ thể của anh ấy tổn thương nặng nề”.
Cô ta là người hiểu rõ đan dược nhất, lời cô ta nói như chậu nước lạnh dội lên đầu mọi người.
“Hoài Lam, cô chú ý sát sao tình hình ở dinh thự Vân Phong, có gì không ổn là nói ngay cho tôi nhé”.
Mã Siêu bỗng nhìn về phía Hoài Lam, nghiêm nghị nói.
Năng lực tình báo của Hoài Lam rất mạnh, tuy đã rời khỏi Yến Đô nhưng cô ta vẫn nắm rõ mọi chuyện ở đó.
Nghe thấy thế, Hoài Lam gật đầu: “Anh yên tâm, tôi sẽ liên tục chú ý tình hình ở dinh thự Vân Phong, mặt khác, mọi người cứ yên tâm, nếu anh Thanh đã dùng Huyết Nộ Đan, tức là tự tin có thể đột phá, chúng ta phải tin anh ấy!”
Bây giờ trừ tin tưởng, họ có làm được gì đâu?
Sự kích động của đám người đã bị dập tät, bây giờ sốt ruột cũng không ăn thua, họ chỉ có thể thầm cầu nguyện cho Dương Thanh qua được cửa ải này.
Tại dinh thự Vân Phong ở Yến Đô.
Dương Thanh vần đang tiếp nhận năng lượng khủng khiếp từ Huyết Nộ Đan, bây giờ anh không thấy khá hơn mà càng thêm đau đớn.
Anh chỉ muốn đánh với cao thủ đỉnh cao một trận, tiêu hao hết năng lượng thừa trong người mình.
Đúng lúc này, khí thế đáng sợ bỗng giáng xuống dinh thự Vân Phong.
Ngay sau đó, một bóng người trung niên xuất hiện trong phòng Dương Thanh như ma, nhìn về phía Dương Thanh với vẻ phức tạp.
Ánh mät đối phương vô cùng bình tĩnh, như đang lẩm bẩm, cũng như đang nói với Dương Thanh: “Không ngờ ở thế tục lại có yêu nghiệt như cậu, đáng tiếc! Đúng là đáng tiếc!”