“Đúng vậy, ta đã sống qua biết bao năm tháng rồi, thế nhưng ta chưa thấy loại tu sĩ như ngươi bao giờ.”
“Yên tâm đi, Lôi kiếp ở mức độ như thế này chính là thứ ta cần.”
“Cần ư?”
“Đúng vậy, nó có thể giúp ta phá trận.”
Cố Thanh Sơn buông kiếm xuống.
Một giây sau, cơ thể hắn ầm ầm rung động, sau đó hóa thành một cái bóng bay rất nhanh về phía trung tâm của chiến trường, Lôi kiếp trút xuống như mưa bám sát theo hắn.
Dọc đường đi, Lôi kiếp bị hắn vung kiếm chém liên tục, văng ngược ra trông tựa như một con rắn trắng sáng tạo thành từ lôi điện, rơi tứ tung khắp nơi. Bọn yêu ma bị từng trận Lôi kiếp đánh tan tác thành những mảnh nhỏ.
Đột nhiên, một con Vô Diện Cự Nhân cao giọng gầm thét điên cuồng, sải bước tiến thẳng đến chỗ Cố Thanh Sơn.
Đây là loại yêu ma mạnh mẽ nhất trên chiến trường, nó chỉ khẽ động đậy là toàn bộ yêu ma đều xông lên theo nó.
Tên tu sĩ điên khùng này đã mượn sức mạnh của Lôi kiếp để giết rất nhiều yêu ma, không thể để hắn tiếp tục nữa.
Nhất định phải giết chết hắn!
Bọn yêu ma lao tới như thủy triều.
Cố Thanh Sơn khua Địa kiếm, hung hăng chém vào một viên huyết lôi màu đỏ.
Huyết lôi bị Địa kiếm đánh bay tạo thành một sợi dây màu đỏ kéo dài, xuyên qua lồng ngực của Vô Diện Cự Nhân rồi nhanh chóng bay lên bầu trời phía xa. Vô Diện Cự Nhân tập tễnh mấy bước, sau đó ngã ầm xuống đất, đè chết vô số tiểu yêu ma, rồi biến thành tro bụi.
Phía bên kia, Cố Thanh Sơn vẫn đón lấy loạt sét rực rỡ nhưng lại rất kinh khủng, khua kiếm không ngừng.
Lôi kiếp trút xuống, băm vằm bọn yêu ma đang dồn dập lao tới.
Một giây sau, yêu ma và Lôi kiếp va vào nhau!
Ầm!
Ầm!!
Ầm!!!
Lôi kiếp nổ tung liên tục, cả bầy yêu ma phát ra tiếng gào khóc thảm thiết.
Đúng là không cần phí nhiều sức lực, đám yêu ma thay phiên nhau xông tới đều bị lôi kiếp quét sạch không còn một mống, chỉ còn lại vài tên yêu ma đang chật vật chạy trốn, chẳng còn hơi sức đâu mà nghĩ đến việc giết tu sĩ độ kiếp nữa. Bây giờ bọn chúng chỉ muốn sống, chỉ muốn tránh xa thiên lôi một chút.
Thiên kiếp hoàn toàn vô tình, nó sẽ không thay đổi vì bất kì chuyện gì xảy ra ở dưới kia. Thời gian trôi qua, thiên lôi giáng xuống ngày càng nhiều, cuối cùng là không thể đếm xuể.
Đừng nói là yêu ma, ngay cả Cố Thanh Sơn cũng bước vào giây phút đối mặt với mối nguy hiểm kinh người rồi.
Hắn khẽ cau mày rồi bỗng nhiên đâm ra một kiếm.
Bí kiếm, Họa Ảnh!
Vô số bóng kiếm màu đen bỗng nhiên phóng ra thật mạnh, đánh bay những tia Thiên lôi khủng khiếp đang giáng xuống.
Sét phủ kín cả bầu trời, như ngàn ngọn hoa lửa giữa bầu trời đêm, cũng giống như một trận mưa sao băng rơi xuống giữa đám yêu ma đông như thủy triều, hàng trăm loại yêu ma quỷ quái đều bị thiêu thành tro.
Quanh chỗ của Cố Thanh Sơn, toàn bộ đám yêu ma không chết thì cũng bỏ chạy. Còn phía sau hắn, yêu ma rối rít giẫm đạp nhau chạy tán loạn.
Hắn vẫn đi về phía trung tâm của chiến trường.
Các tu sĩ trông thấy cảnh tượng này, đã ngẩn người đứng trơ mắt từ lâu. Đến bây giờ, bọn họ vẫn không biết kẻ nào điên khùng đến vậy.
Cố Thanh Sơn mặc chiến giáp của Du Kích tướng quân, đeo mặt nạ màu bạc che kín cả khuôn mặt, không ai có thể biết được thân phận của hắn.
Một nữ tu sĩ lo lắng hỏi: “Chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Lúc này Ninh Nguyệt Thiền mới khôi phục lại tinh thần, vội vàng hạ lệnh: “Chúng ta nhanh rút lui thôi! Không một ai được phép bước vào phạm vi của Thiên kiếp, nếu không sẽ làm hại hắn.”
Các tu sĩ thở phào nhẹ nhõm, lập tức rút lui, dù gì bọn họ cũng sắp đến giới hạn rồi.
Những con yêu ma khổng lồ này tuy rằng rất mạnh mẽ, nhưng lại không sánh được với Yêu Thánh. Đối mặt với uy lực của Thiên kiếp, đám yêu ma khổng lồ dừng bước tấn công, bực bội lo lắng hét lên.
Vô Diện Cự Nhân hùng mạnh nhất đã tan xác trước Lôi kiếp rồi, thế nên bây giờ không một ai dám xông lên nữa.
Phía sau là mưa lửa, phía trước là thiên kiếp của Nhân tộc, đều là những thứ kinh khủng vô cùng.