“Phụ nữ từng kết hôn và chưa kết hôn nhất định có khác biệt.”
“Đừng nói chuyện kiểu đó, chơi không nổi thì đừng chơi, cũng không ai ép cô ta.”
“Đúng rồi, nếu lên rồi thì phải thoải mái hào phóng, ngượng ngùng xoắn xít vờ làm thục nữ cho ai xem?”
Trần Uy lập tức cắm cho Triệu Giai Ca một đao: “Không có ai ép Triệu Giai Ca, đêm nay là party độc thân của Thịnh Hoàn Hoàn, chúng tôi ồn ào bảo Thịnh Hoàn Hoàn lên khiêu vũ, vốn chẳng liên quan gì đến Triệu Giai Ca, cô ta lại chủ động yêu cầu nhảy với Thịnh Hoàn Hoàn.”
“Ha ha, Triệu Giai Ca muốn cướp nổi bật của Thịnh Hoàn Hoàn sao, thật là không biết tự lượng sức mình.”
“Làm sao bây giờ, tôi càng xem càng thích Thịnh Hoàn Hoàn, cảm thấy linh hồn sắp bị cô ấy câu đi rồi.”
“Tôi cũng vậy, tim đập thình thịch đây này, Lăng Tiêu mù rồi sao mà không muốn người vợ như vậy.”
“Địa chỉ, mau giao địa chỉ ra đây…”
Trần Uy thấy có người nhắc tới Lăng Tiêu, khi điệu múa kết thúc, anh ta nhắm cameras điện thoại ngay vào Lăng Tiêu ngồi đối diện, chỉ thấy hắn đanh khuôn mặt tuấn tú, cả người mang theo sự lạnh lẽo không giận đã oai.
Trần Uy không dám quay lâu mà chỉ chừng ba giây đã dời màn ảnh đi, đăng đoạn video này lên nhóm.
Trong nhóm lại nổ tung nồi.
“Trời má, tôi thấy được Lăng Tiêu đó hả?”
“Cái gì, Lăng Tiêu cũng có mặt?”
“Địa chỉ, quỳ cầu địa chỉ…”
“Người đàn ông xuất hiện trong màn ảnh sau đó là Lăng Tiêu sao, ngao ngao ngao, mặt nghiêng của anh ta đẹp quá! Làm sao bây giờ, tim tôi đập rối loạn rồi!”
“Đồ mê trai lầu trên, phải thất vọng nói với cô, chính diện của Lăng Tiêu… Cũng rất tuấn tú! Đáng tiếc anh ta là chàng trai cô không chiếm được ha ha ha!”
“@Trần Uy, nam thần quỳ cầu địa chỉ…”
“Các người không hiếu kỳ sao, party độc thân của Thịnh Hoàn Hoàn mà sao Lăng Tiêu có mặt? @Trần Uy.”
Trần Uy ngẫm nghĩ, sau đó soạn nhanh một câu: “Hai vợ chồng người ta vừa ly hôn, chúc mừng nhau khôi phục độc thân cũng thực bình thường.”
“Thực bình thường? @Trần Uy, anh thật giỏi mở to mắt nói dối.”
“Xem ra lời đồn ngoại tình đã tự động sụp đổ, vợ chồng người ta hoà bình ly hôn thôi.”
“Đúng rồi, buổi sáng ly hôn buổi tối đã có thể đi chơi chung, cả Hải Thành này chắc không tìm ra đôi thứ hai đâu.”
“Lăng Tiêu đang đích thân ra mặt đánh vỡ lời đồn đãi cho Thịnh Hoàn Hoàn sao?”
“Sao Lăng Tiêu đanh mặt quá vậy, có phải đang ghen không?”
Trần Uy buông điện thoại, ánh mắt không khỏi nhìn về hướng Lăng Tiêu, chỉ thấy mặt nghiêng của hắn đanh chặt, đang nhìn chằm chằm vào Thịnh Hoàn Hoàn, có vẻ không mấy vui.
Chẳng lẽ hắn thật sự đang ghen?
Lăng Tiêu thật sự không ngờ Thịnh Hoàn Hoàn nhảy giỏi như thế, rõ ràng ăn mặc không lộ cái gì, nhưng khi nhảy lại gợi cảm quyến rũ như vậy, cứ như bẩm sinh đã vậy.
Đặc biệt là chiếc eo thon nhỏ một tay có thể ôm hết kia cứ lúc ẩn lúc hiện dưới lớp áo sơmi, làm hắn không khỏi nhớ tới cảnh tượng nào đó, những lần đó hắn cứ sợ bẻ gãy luôn eo cô.
Còn cặp chân dài kia, vừa dài vừa thẳng còn trắng, làn da mịn màng săn chắn, vòng lên thắt lưng hắn…
Ngừng, sao hắn lại nhớ tới chuyện này?
Lăng Tiêu luôn là người có khả năng tự khống chế rất mạnh, cũng không quá ham thích chuyện này, nhưng mấy ngày gần đây hắn như bị chấp niệm nào đó khống chế, vì thế trước khi ly hôn hắn luôn muốn ngủ với cô một lần.
Nhưng hai lần đều để cô chạy thoát!
Lăng Kha rất hưng phấn, cô ấy rú tên của Thịnh Hoàn Hoàn lên, nhìn như một fan cuồng: “Hoàn Hoàn, a… Hoàn Hoàn tớ yêu cậu, cậu là nữ thần của tớ!”
Thịnh Hoàn Hoàn nghe vậy thì vặn eo hất tóc, khẽ cắn môi nháy mắt với Lăng Kha, khoảnh khắc này thật là quyến rũ đa tình!
Lăng Tiêu: “…”
Cô gái đáng chết này lại đang tán tỉnh hắn!
Trong tai vang lên tên Thịnh Hoàn Hoàn, càng ngày càng nhiều người gọi tên cô, Lăng Tiêu nhìn thấy sự cuồng nhiệt trong mắt những người đàn ông đó, đột nhiên sinh ra một bụng lửa giận, rất muốn giấu Thịnh Hoàn Hoàn đi, để cô chỉ có thể nhảy trước mặt hắn.