“Thực lực bây giờ của tôi không bằng ông, nhưng nếu tôi uống Huyết Nộ Đan, chắc chắn tôi sẽ đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, đến lúc đó ông còn là đối thủ của tôi chắc?”
Nghe thấy Bách Lý Trường Không nói thế, Aoki Yamato lập tức nhướng mày, híp mắt nhìn chăm chằm vào Bách Lý Trường Không: “Ông đang uy hiếp tôi à?”
Bách Lý Trường Không lạnh lùng nói: ‘Tôi nói, Huyết Nộ Đan là vật phẩm quý giá nhất trên người tôi”.
Aoki Yamato không nói gì, nhìn chằm chằm vào Bách Lý Trường Không một lúc lâu rồi mới nói: “Được, tôi đồng ý với ông, chỉ cần ông giao Huyết Nộ Đan ra, bây giờ tôi sẽ để ông đi”.
Bách Lý Trường Không không hề do dự, lấy một cái lọ sứ trắng ra khỏi túi quần rồi ném về phía Aoki Yamato.
“Bộp!”
Nhưng đúng lúc này, một bóng người bỗng nhoáng lên, cướp mất lọ sứ trắng đang bay về phía Aoki Yamato.
“Ai làm?”
Bách Lý Trường Không lập tức biến sắc, quát lớn.
Aoki Yamato cũng có vẻ tức giận, nhìn chằm chằm vào thanh niên vừa xuất hiện cách đó không xa.
Lúc này Bách Lý Trường Không cũng nhìn thấy người kia, lập tức kinh ngạc nói: ‘Dương Thanh, là cậu!”
Mọi người thi nhau nhìn sang, chỉ thấy Dương Thanh đang cầm một lọ sứ trăng, ai cũng biết trong lọ sứ trắng này chứa một viên dan dược có thể tăng thực lực của cao thủ Siêu Phàm Cảnh lên một cảnh giới.
Dương Thanh lạnh lùng nói: ‘Quả nhiên người của gia tộc Bách Lý đều không tốt lành gì”.
Anh không có thiện cảm gì với người của gia tộc Bách Lý, lúc trước khi ở Hoàng tộc họ Phùng, bố ruột Mã Siêu đã bị Bách Lý Yến của gia tộc Bách Lý dồn ép đến mức phải tự nổ.
Cũng vì thế mà Mã Siêu phải vận dụng sức mạnh của Thị Huyết Châu, suýt nữa mất mạng, còn hôn mê nửa năm mới tỉnh.