“Tìm việc làm?”
Đối mặt Khương Tự kinh ngạc, Úc Cẩn không cho là đúng: “Không tìm việc làm chẳng lẽ muốn người khác nuôi mình cả đời, ta hiện giờ lại cảm thấy nàng ta coi như là người thức thời.”
Nghe Úc Cẩn nói xong, ấn tượng của Khương Tự với Sở Sở lại tốt lên một tầng.
Sở Sở bởi vì nàng mà bị người ta đuổi giết, tuy rằng lo ăn lo ở nàng tuyệt không nói gì, nhưng ai mà không thưởng thức người độc lập tự mình cố gắng đâu.
Một nữ tử có phẩm chất như vậy, không thể nghi ngờ là làm người ta kính trọng.
Úc Cẩn bắt đầu cảnh giác.
Luôn cảm thấy chướng mắt hảo cảm của người khác.
A Xảo là lần đầu tiên tới nơi này, lại không hay tò mò như A Man, mắt nhìn thẳng, quy quy củ củ đi theo phía sau Khương Tự đi vào trong.
“Ngươi ở bên ngoài canh là được rồi.” Úc Cẩn nhàn nhạt phân phó.
A Xảo nhìn về phía Khương Tự, thấy nàng khẽ gật đầu, yên lặng hành lễ, ở lại bên ngoài.
Vào phòng, Úc Cẩn liền cười nói: “Không nghĩ tới nàng còn có nha hoàn chất phác như vậy.”
Khương Tự liếc trắng Úc Cẩn một cái.
Có thể nói quy củ thành chất phác, người này quả nhiên là không biết xấu hổ.
“Ngươi sao lại biết ta ra cửa?”
Úc Cẩn kéo Khương Tự ngồi xuống, cười nói: “Ta chẳng những biết nàng ra cửa, còn biết nữ tử lén gặp Chu Tử Ngọc là ai nữa cơ.”
Thấy Khương Tự nhíu mày, hắn duỗi tay giúp nàng vuốt thẳng ấn đường, giải thích nói: “Ta cho người nhìn chằm chằm Chu Tử Ngọc mà, A Phi rốt cuộc chỉ là một lưu manh đầu đường, việc này quan trọng với nàng như vậy, vạn nhất xảy ra sơ suất làm sao bây giờ?”
“Cho nên phụ thân ta gặp được bằng hữu, không phải xảo ngộ đi?”
Úc Cẩn cười chớp chớp mắt.
Khương Tự đương nhiên sẽ không truy cứu mấy việc nhỏ không đáng kể này, hỏi: ” Nếu ngươi nếu đã biết nữ tử kia là ai, không cảm thấy kinh ngạc sao?”
“Này có gì mà kinh ngạc, trên đời này sự tình ly kỳ nhiều lắm. Ta chỉ để ý nàng chuẩn bị giải quyết chuyện này như thế nào thôi, có cần ta hỗ trợ.”
Hắn một hoàng tử mà khi còn nhỏ còn suýt nữa bị bán vào thanh lâu kìa, nữ nhi của Vinh Dương trưởng công chúa cùng Chu Tử Ngọc thông đồng ở bên nhau thì có gì lạ?
Giải quyết như thế nào?
Thần sắc Khương Tự nháy mắt lạnh băng, ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng gõ mặt bàn, gằn từng chữ một nói: “Đương nhiên là muốn bọn họ nếm thử tư vị thân bại danh liệt.”
Da thịt nàng vốn dĩ đã trắng, có lẽ bởi vì lấy huyết nhục nuôi cổ trùng, huyết khí không đủ, nên nhìn càng trắng nõn hơn, như bạch ngọc thượng đẳng yếu ớt nhất, có loại mỹ mạo làm người ta thương tiếc.
Úc Cẩn thở dài, nhịn xuống xúc động ôm người vào trong lòng, hỏi: “Tính làm thế nào?”
Khương Tự rũ mắt suy tư.
Hiện tại tình huống của đối phương đã sáng tỏ, vô luận là Tình nhi và Vũ nhi làm quân cờ, hay là thái độ khó lường của tình nhân Thôi Minh Nguyệt đều đã trồi lên mặt nước.
Dưới tình hình này, nàng đương nhiên sẽ không ngồi chờ sự tình trưởng tỷ cùng người “Tư thông” kiếp trước tiếp tục xảy ra.
Bị động phản kích nào thống khoái bằng chủ động ra tay.
Khương Tự rất nhanh đã có kế sách, lạnh lùng nói: “Ta muốn bắt gian!”
Kiếp trước, Chu Tử Ngọc hại trưởng tỷ thừa nhận sự sỉ nhục khó có thể tưởng tượng, vậy nàng đương nhiên muốn ăn miếng trả miếng, làm Chu Tử Ngọc cũng nếm thử tư vị như vậy.
Úc Cẩn rất bất mãn với cách nói này: “Với nam nhân khác, sao có thể gọi là bắt gian được?”
Khương Tự bị lòng dạ hẹp hòi của hắn tức cười: “ Với ngươi thì có thể?”
Úc Cẩn nghiêm mặt: “Ngoại trừ nàng ra, ta khẳng định sẽ không cùng nữ nhân khác làm bậy, cho nên nếu thật sự bị bắt gian, khẳng định là hai ta cùng nhau mất mặt……”
“Vô sỉ.”
“Ừm, ta tán thành cách nói này.”
“Ngươi giúp ta tìm người đi.” Hôn cũng hôn rồi, ôm cũng ôm rồi, Khương Tự không muốn khách khí nữa, huống chi hiện tại không phải thời điểm khách khí.
“Tốt nhất là phụ nhân đanh đá hai mươi mấy tuổi trong phố phường, cái loại nam nhân ăn vụng bên ngoài mà còn chưa bị phát hiện ấy…… Đến lúc đó, chúng ta quạt gió thêm củi xem náo nhiệt là được, đừng để người ta phát hiện chúng ta tồn tại……”
Nghe Khương Tự nói xong, Úc Cẩn cười nói: “Người như vậy tất nhiên không ít. Yên tâm đi, rất nhanh là có thể tìm được.”
Nam nhân vì A Tự mà thủ thân như ngọc như hắn không dễ tìm đâu, nam nhân dấu vợ ở bên ngoài ăn vụng còn không đầy đường ấy.
Chính như lời Úc Cẩn nói, không mất bao nhiêu công phu đã tìm được nhân tuyển thích hợp rồi.
Khương Tự nhận được tin tức này thì buống xuống một nửa trái tim, việc cần làm kế tiếp chính là kiên nhẫn chờ, chờ Chu Tử Ngọc kiềm chế không được lại cùng Thôi Minh Nguyệt lén lút gặp mặt lần nữa.
Trời càng ngày càng lạnh, áo kép đều dần dần không ngăn được cơn rét lạnh này.
Một ngày ấy rốt cuộc cũng chờ được.