– Hả?
Hỏa Xi chưởng giáo biến sắc, công kích linh hồn?
Công kích linh hồn, không có gì lạ, nhưng rõ ràng Lâm Minh chỉ có tu vi Ngưng Mạch sơ kỳ, nhưng công kích linh hồn chỉ nháy mắt liền miểu sát cao thủ Ngưng Mạch đỉnh phong, sao lại thế được?
Tù trưởng đầu mập bỗng nhiên luống cuống, hắn không biết Lâm Minh sử dụng công kích linh hồn, chỉ biết là hắn hừ khẽ một tiếng, liền trực tiếp miểu sát đại tướng quân Ngưng Mạch đỉnh phong, chẳng lẽ kẻ này là ma quỷ hay sao?
Dù là những tử sĩ chém giết lâu năm cũng xáo động, không khỏi xiết chặt binh khí trong tay. Bọn họ không sợ chém giết liều chết, thậm chí không sợ cái chết, nhưng người Nam Cương có tôn giáo tín ngưỡng, bọn họ sợ hãi ác ma, bây giờ nhìn Lâm Minh quả thật giống như ác ma.
– Thì ra… Ngươi nắm giữ bí pháp công kích linh hồn, chẳng trách dám đến ám sát ta. Đáng tiếc, bí pháp cỡ đó vô dụng với ta!
Sắc mặt Xích Nguyệt cuối cùng thận trọng hơn.
Lúc này Xích Nguyệt chỉ hơi nghiêm túc mà thôi, là cao thủ tu vi Hậu Thiên hậu kỳ, đồng thời nắm giữ Hỏa Tinh, tân nhiệm Hỏa Xi đại tướng quân chỉ có thực lực Ngưng Mạch đỉnh phong căn bản không đáng kể gì trong mắt hắn, nháy mắt miểu sát cũng không tính là gì.
Phất tay, một đoàn lửa đỏ sẫm bùng lên trong tay Xích Nguyệt.
– Đốt ngươi thành tro tàn!
Xẹt!
Ánh đỏ bắn thẳng về phía Lâm Minh, Lâm Minh cũng không tránh né, cả người bùng lên hào quang xanh da trời, nhấc tay chộp thẳng tới ánh sáng đỏ kia.
Bùm!
Ánh sáng đỏ bùng nổ như pháo hoa trong tay Lâm Minh, còn tay của Lâm Minh chỉ lóe qua ánh sáng vàng nhạt, không chút tổn thương.
– Cái gì?
Hỏa Xi chưởng giáo luôn duy trì bình tĩnh thần bí cuối cùng biến sắc, vừa rồi dù hắn không dùng bản thể Hỏa Tinh công kích, nhưng cũng đã dùng sáu bảy phần thực lực, lại bị đối phương một tay cản lại? Hơn nữa còn là tay trần? Không thể nào!
Nhất thời, Hỏa Xi chưởng giáo suýt nghĩ Lâm Minh là cao thủ Tiên Thiên, nhưng cao thủ Tiên Thiên cần gì ngụy trang làm thiếu niên Ngưng Mạch sơ kỳ tới đây trêu chọc bọn họ?
Hắn đã không kịp suy nghĩ, lúc này Lâm Minh đã xuất thương!
Một thương đâm ra, sấm sét rít gào, không gian bị chân nguyên sắc bén cắt nát, bàn họp trực tiếp bị xé tan, mũi thương màu tím chỉ thẳng vào ngực Xích Nguyệt!
Khoảnh khắc nguy hiểm, Xích Nguyệt cắn chót lưỡi, một đứa bé toàn thân màu đỏ bay ra từ ngực hắn, trực tiếp nghênh đón một thương của Lâm Minh.
– Cuối cùng ra rồi?
Lâm Minh cười gằn, chân nguyên bùng nổ như núi lửa, mở ra Tà Thần lực!
Hạt giống Tà Thần gào thét, lực Lôi Hỏa chảy trên Tử Huyễn thương, uy lực tăng gấp đôi!
Mũi thương chỉ thẳng vào mi tâm Hỏa Diễm đồng tử, Thanh Thương chân nguyên gào lên xông ra, Hỏa Diễm đồng tử này chính là phân thân Hỏa Tinh của chưởng giáo Hỏa Xi, một chiêu của Lâm Minh chính là muốn tiêu diệt dấu ấn linh hồn của Hỏa Diễm đồng tử!
Khèèèè…
Hỏa Diễm đồng tử phát ra tiếng rít chói tai như dã thú, bộ mặt nhỏ nhắn vặn vẹo, hai tay nhỏ bám lấy mũi thương Tử Huyễn thương.
Xẹt xẹt xẹt!
Tử Huyễn thương là thần vật thiên địa đúc thành, Hỏa Diễm đồng tử chụp tới, hai tay toát khói, nhưng dù đau đến nhe răng nhếch miệng, vẫn cứ liều chết không buông tay.
– Ngươi chết đi!
Ở sau lưng Hỏa Diễm đồng tử, Xích Nguyệt vung thần trượng, chân nguyên toàn thân bùng nổ, dốc hết sức nện mạnh xuống Lâm Minh.
Lâm Minh cười lạnh, Tử Huyễn thương chợt chuyển, một cây cương châm Giao Long màu tím bắn ra từ ngón tay của tay hắn.
Ầm!
Một trượng của Xích Nguyệt đập xuống mặt đất, mặt đá vỡ tan, cả ngọn tháp chấn động, nhưng Lâm Minh đã biến mất như làn khói.
Cùng lúc đó, Bàn Long cương châm cũng bắn trúng mi tâm của Hỏa Diễm đồng tử!
Phập!
Tiếng vang nhỏ không thể nghe, Bàn Long cương châm bắn vào mi tâm Hỏa Diễm đồng tử, đi ra từ sau gáy. Khuôn mặt Hỏa Diễm đồng tử thoáng cái dại ra, tiếp thep phát ra tiếng hét thảm không phải người, bộ mặt nhỏ đáng yêu của nó hoàn toàn vặn vẹo thành ma quỷ.
– A a a a a a a…
Xích Nguyệt tóc tai rối tung, hai mắt đỏ rực, gân xanh căng phồng trên đầu như những con giun, phủ đầy đầu trọc của hắn.
– Ngươi… Ngươi phá hủy phân thân của ta!
Dấu ấn linh hồn phân thân nối liền với bản thể, là một phần linh hồn của Xích Nguyệt, một khi bị hủy, linh hồn bản thân hắn cũng sẽ bị thương nặng.
– Ta chẳng những phá hủy phân thân của ngươi, còn muốn giết ngươi!
Lâm Minh như thẩm phán phán xét vận mệnh tử hình của Xích Nguyệt, mũi thương xoay chuyển, đâm thẳng về cổ họng của Xích Nguyệt. Một thương này dung nhập Phong chi ý cảnh, tốc độ sắp đến cực hạn, Xích Nguyệt căn bản không tránh khỏi!
– Cùng chết đi!
Khuôn mặt Xích Nguyệt vặn vẹo dữ dội, vung trượng lên, bộ phận cuối đuôi trượng trực tiếp tuột rời, lộ ra mũi dao nhọn sáng lóe che giấu bên dưới.
Lúc này Xích Nguyệt đã rơi vào điên cuồng căn bản không nhìn tới công kích của Lâm Minh, cầm lưỡi dao ở đuôi trượng đâm thẳng vào tim Lâm Minh, muốn ôm nhau cùng chết!
Phập!
Tử Huyễn thương nháy mắt xuyên thủng cổ họng Xích Nguyệt, tay Xích Nguyệt cứng lại, hai mắt mất đi sắc thái, còn mũi dao trượng trong tay hắn còn cách Lâm Minh rất xa xôi…
Lúc này Xích Nguyệt mới phát hiện, Lâm Minh đã sớm lùi lại rất xa, trong tay hắn cầm một sợi xích đỏ thật dài, một đầu xích nối liền với đuôi thương tím.