Thiên Cơ Tú Sĩ đứng ở cửa vào bí cảnh nghênh đón hai người, cười nói:
– Thất đệ, bọn ta chờ ngươi đã lâu!
Giang Nam thi lễ, cười nói:
– Làm phiền Tam ca chờ lâu, tiểu đệ thật là băn khoăn.
– Tứ ca Ngũ ca tới chưa?
Cáp Lan Sinh hỏi.
Thiên Cơ Tú Sĩ lắc đầu nói:
– Lão Ngũ thần long thấy đầu không thấy đuôi, hành tung bất định, ngay cả ta cũng tìm không được hắn, vì vậy liền không có báo cho hắn. Người này, một năm cũng không thấy được hắn một lần. Còn có lão Tứ, người này chung quanh tìm nữ thí chủ khai quang, đoán chừng lúc này, không phải là khai quang, chính là bị một đám Chính Đạo nhân sĩ đuổi theo truy sát, chỉ sợ cũng không tới được.
Cáp Lan Sinh thở phào nhẹ nhỏm, hiển nhiên đối với Ngũ Ma rất là sợ hãi, hướng Giang Nam cười nói:
– Lão Thất, Tam ca tinh thông trận pháp, nếu ngươi muốn tu hành Thần Thông trận pháp, còn cần hướng hắn thỉnh giáo. Nếu ngươi muốn nghiên cứu thân thể Thần Thông, vậy thì tìm ta, muốn thực chiến giết người, liền đi tìm Ngũ ca, muốn khai quang, liền đi tìm lão Tứ. Nhị ca pháp lực thâm sâu, đối với Ma Đạo tâm pháp nhất tinh thâm, hắn cùng với đại ca như hình với bóng, ngươi có thể hướng hắn lãnh giáo Ma Đạo tâm pháp.
Thiên Cơ Tú Sĩ phía trước dẫn đường nói:
– Mấy người huynh đệ chúng ta, rất khó tề tựu một lần, lần trước là Thất Bảo Lâm xuất thế, mới đem chúng ta tụ ở chung một chỗ. Lão Thất, trong Thí Thần Cốc ta không có bao nhiêu quy củ, sau này ngươi muốn đến liền tới, muốn đi liền đi, cũng không có bao nhiêu ước thúc, bất quá gặp phải đại sự, liền cần tới một chuyến, huynh đệ chúng ta cùng chung tiến thối.
Giang Nam gật đầu đồng ý, cùng Cáp Lan Sinh đi theo ở phía sau, đi vào trong bí cảnh này, chỉ thấy trong bí cảnh này cũng có một hồ nước, bất quá bên trong chứa đựng là Linh Dịch!
Linh hồ này cực kỳ rộng lớn, so sánh với linh hồ của Huyền Thiên Thánh Tông nhỏ hơn không được bao nhiêu, làm người ta chắc lưỡi hít hà. Linh hồ của Huyền Thiên Thánh Tông chính là mười vạn năm tích lũy, mới tạo thành kích thước hôm nay, mà Bách Dục Thí Thần Cốc kể từ khi sáng lập đến nay, cũng bất quá là trên dưới một trăm năm thời gian.
– Trong Bách Dục Thí Thần Cốc, có tất cả chín đại bí cảnh, chia ra tồn phóng Linh Dịch, công pháp, pháp bảo, linh tài, linh đan, còn có bí cảnh riêng phần mình tu luyện. Bởi vì Tứ đệ Ngũ đệ hàng năm bên ngoài du đãng, vì vậy không có bí cảnh cho hai người hắn tu luyện, những người khác đều có.
Thiên Cơ Tú Sĩ vừa đi vừa giới thiệu, cười nói:
– Ngươi tới thật không khéo, đại ca nhị ca mới vừa rồi ra ngoài một chuyến, không nói lúc nào trở lại…
– Ta đã trở về!
Một tiếng cười to đột nhiên truyền đến, Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một vị đại hán cầm phủ khiêng một đầu Xích Long dài đến hơn nghìn trượng bước đi, đợi đi tới trước mặt bọn họ, đại hán đem Xích Long bỏ xuống, cười nói:
– Ta nghe nói Thất đệ muốn nhập Thí Thần Cốc bọn chúng ta, vì vậy đi ra ngoài săn thú, tới đón gió tẩy trần cho Thất đệ!
– Thạch nhị ca, đây là Vạn Long Sào Long Sơn Chân Nhân sao?
Cáp Lan Sinh nhìn Xích Long này, lấy làm kinh hãi, thất thanh nói:
– Lão tiểu tử đó là nhân vật hung ác Thiên Cung nhị trọng!
Giang Nam nhìn về phía Xích Long kia, trong lòng cũng lấy làm kinh hãi, đầu Xích Long này mặc dù chết, nhưng dư uy vẫn còn, cường đại vô cùng, cho dù chết cũng cho hắn áp lực thật lớn!
– Không phải hắn thì ai?
Thạch Cảm Đương cười ha ha nói:
– Người này hàng năm cùng ta đối nghịch, từng suất lĩnh không biết bao nhiêu Chân Long truy sát ta, mới vừa rồi ta đi Vạn Long Sào một chuyến, điểm danh chỉ họ muốn khiêu chiến hắn, hắn nhịn không được đi ra ngoài ứng chiến, kết quả bị ta ba phủ chém giết.
Cáp Lan Sinh cười ha ha nói:
– Ta cũng đã sớm muốn ăn hắn, đáng tiếc không phải là đối thủ của hắn.