Quảng Nguyên quái dị nói.
Xoạt, Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền đồng thời xuất kiếm, chém về phía Quảng Nguyên. Kiếm khí ngang dọc, để Quảng Nguyên vội nhảy ra, cái ghế hắn ngồi bị kiếm khí xoắn nát tan.
Đùng!
Trốn được kiếm của Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền, nhưng hắn đã quên còn có một người… Hổ Nữu!
Tiểu nha đầu đạp một cước lên mông của hắn. Tốc độ của nàng quá nhanh, ngay cả Quảng Nguyên cũng không kịp đề phòng, nhất thời bị đạp chặt chẽ vững vàng, thân thể đụng lên tường.
Hắn quay đầu lại. Nhìn thấy Hổ Nữu đang nhếch miệng lộ ra hàm răng trắng um tùm, trong lòng không khỏi cả kinh. Bởi vì Hổ Nữu thấp bé, vị trí ánh mắt đảo qua để hắn không rét mà run.
– Không giữ mồm giữ miệng!
Lưu Vũ Đồng và Lý Tư Thiền đều trách mắng.
Da mặt của Quảng Nguyên giật giật. Hai nữ nhân này hắn tự nhiên không để trong lòng. Nhưng Hổ Nữu thật khó lòng phòng bị, hơn nữa càng ngày càng lợi hại. Không nói quy tắc, đánh lén, chơi xấu gì cũng có thể làm, tuyệt đối là tiểu sát tinh, không thể đắc tội mà.
Hắn chỉ lo chế nhạo Tàn Dạ, lại không nghĩ tới đắc tội đám người Lưu Vũ Đồng, thực sự là tự mình chuốc lấy cực khổ.
Lăng Hàn cười to. Mà ở phía dưới, sau phút giây khiếp sợ ngắn ngủi, tranh giá lại nổi lên, dần dần xông lên mười lăm vạn. Tuy cách lò luyện đan lúc trước xa lắm, nhưng hiện tại không có hai siêu cấp cường hào kia, nên cũng gần như đạt đến cực hạn của mọi người.
– Hai mươi vạn!
Lăng Hàn tăng giá. Hắn đã có đầy đủ tự tin, cộng thêm nguyên tinh của ba người Long Vĩnh Trường, mua Linh khí với Bích Lân Yêu Quả là không có vấn đề.
Hắn vừa dứt tiếng, nhất thời bốn phía không còn thanh âm.
– Ồ, tại sao thanh âm này có chút quen tai nhỉ?
Cố Phong Hoa lầm bầm lầu bầu.
– Đến cùng là tên biến thái nào, thật có tiền, phải kết giao bằng hữu với hắn, ôm bắp đùi lớn a.
Chỉ là tuy tên này lầm bầm lầu bầu, nhưng thanh âm không thấp chút nào, để rất nhiều người nghe được rõ ràng.
Lăng Hàn lấy tay lau trán. Hiện tại hắn không muốn làm bằng hữu với tên biến thái này chút nào.
Cũng may Cửu Hoàn Đao kia rốt cục bị Lăng Hàn mua. Lấy địa vị của hắn hoàn toàn có thể thu hàng trước, mấy ngày sau lại thanh toán nguyên tinh. Bảng hiệu của Đan sư Địa Cấp vẫn tương đối hữu hiệu.
Sau đó vài vật phẩm nhỏ được mang lên đấu giá, buổi đấu giá cũng sắp kết thúc. Rốt cục đến phiên Bích Lân Yêu Quả lên sàn. Quả nhiên lại nhấc lên một trận cao trào khác.
– Giá quy định 10 ngàn nguyên tinh!
Người chủ trì nói một trận, rốt cục bắt đầu đấu giá.
– 10 ngàn mốt!
– 10 ngàn hai!
Thanh âm ra giá liên tiếp, Lăng Hàn lại ngồi bất động. Hiện tại còn chưa tới thời điểm ra giá, mà giá cả cũng còn lâu mới đạt đến giá trị của Bích Lân Yêu Quả, bởi vậy hoàn toàn không cần phải gấp.
Có điều, khi giá tiền đạt đến 50 ngàn, thì hơi dừng lại. Dù sao Đan sư nơi này nắm giữ của cải lấy kim ngân làm chủ, nguyên tinh là rất nhiều người tụ lại mới đủ.
– 60 ngàn!
Các võ giả trẻ tuổi đến từ Bắc Vực bắt đầu ra giá. Bọn họ mới là chủ lực cạnh tranh ngày hôm nay.
Người trẻ tuổi của Bắc Hoang Cửu Quốc chỉ mua chút đồ chơi nhỏ, tranh cướp bảo vật chân chính thì trên căn bản không thể là đối thủ của võ giả Bắc Vực.
Giá tiền rất nhanh tăng lên mười lăm vạn, lần thứ hai đạt đến cực hạn của võ giả Bắc Vực.
– Hai mươi vạn.
Lăng Hàn giải quyết dứt khoát.
– Sát, tại sao lại là hắn?
– Thanh âm này rất trẻ, sao có nhiều nguyên tinh như vậy?
– Ồ, chẳng lẽ các ngươi không biết sao, hắn chính là Lăng Hàn Lăng đại sư vừa thành Đan sư Địa Cấp!
– Không thể nào, chính là hắn?
– Nghe nói mới mười bảy tuổi!
– Quả thực đùa giỡn!
– Khà khà, lẽ nào các ngươi không biết Lăng đại sư đan vũ song tuyệt, trước kia còn ở võ đạo trà hội đánh giết một Linh Hải Cảnh tên Bao Tín Nhiên.
Tê, lần này, người trẻ tuổi của Bắc Vực đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
—————