Trong phòng chỉ còn Dương Thanh và Hạ Hà, Hạ Hà kinh ngạc nhìn Dương Thanh: “Tiền chuộc gì thế?”
Dương Thanh cười nói: “Hồi nãy tôi đã nhốt tất cả thanh niên của tài phiệt nước Dương trong phòng riêng kia ở đây, sau đó gọi bề trên của họ tới đón, mỗi người cần một tỷ tiền chuộc”.
Gâu nói hời hợt này của anh lập tức khiến Hạ Hà sững sờ.
€ô ta kinh ngạc nói: “Anh bảo là… mỗi người một tỷ ư?”
Dương Thanh gật đầu, trong mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, anh trầm giọng nói: “Họ dám động đến người bên cạnh tôi, chỉ bắt họ bỏ ra 12 tỷ để rời đi đã là nhân từ lắm rồi”.
Hạ Hà không sao bình tĩnh nổi, nhưng cũng cảm thấy rất ấm áp, vì Dương Thanh vừa nói cô ta là người của Dương Thanh.
Rõ ràng Dương Thanh đang nói Hạ Hà là bạn mình, nhưng khi đến tai Hạ Hà thì lại thành cô ta là người phụ nữ của anh.
Bên ngoài nhanh chóng im ảng như trước, người của tài phiệt rời đi hết, Lạc Bân chào Dương Thanh rồi cũng đi.
Sau chuyện vừa xảy ra, hai người cũng không còn hứng thú ở đây nữa, Dương Thanh đưa Hạ Hà đến đoàn làm phim.
Vừa tới đoàn làm phim, người đại diện của Hạ Hà vội chạy tới, nói với vẻ bất đắc dĩ: “Bà cô của tôi ơi, cuối cùng cô cũng về rồi, nếu không về, bên thương hiệu sắp kiện chúng ta vì vi phạm hợp đồng rồi đấy, cô mau vào quay quảng cáo cho bên đó với tôi đi”.
Giờ Dương Thanh mới biết Hạ Hà không rảnh, thì ra cô ta đang quay quảng cáo mà lại chạy đi ăn cơm với anh.
Hạ Hà nhìn Dương Thanh với vẻ hơi lúng túng, mỉm cười rồi nói: “Cứ quyết định thế nhé, hẹn anh chín giờ sáng mail”
Dương Thanh gật đầu, mỉm cười: “Được!”
Xem như đã quyết định chuyện quảng bá, ngày mai sau khi Hạ Hà quay quảng cáo xong, bên Lạc Bân sẽ bắt đâu hành động, đầu tiên là đẩy thương hiệu Trú Nhan Sương ra thị trường, rồi chờ ba ngày nữa, để tài phiệt nước Dương khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu, Dương Thanh giành được quán quân là có thể khiến thương hiệu Trú Nhan Sương này nổi tiếng trên toàn thế giới rồi.
Chuyện tài phiệt nước Dương khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu đã lan khắp thế giới, bây giờ có rất nhiều người đang chú ý đến Yến Đô.