Nàng luôn giả bộ hồ đồ với phía bên Hạ Hầu gia thế nên luôn không tiện sai Nga Mi đi dò la tin tức từ phía Hạ Hầu gia. Không còn con đường tin tức của Hạ Hầu gia, thời điểm này nàng ở trong cung thật sự là hai mắt tối mờ. Chuyện gì cũng không biết, có thể nói là bị người ta khống chế gắt gao.
Nga Mi nói:
– Bên ngoài đồn đại Doanh gia bí mật điều động năm trăm vạn Đông quân tinh nhuệ mai phục Ngưu đô thống ở Hắc Long Đàm. Hiện nay cảnh nội Tứ Quân đang trắng trợn bắt giam người Tụ Hiền Đường.
Vừa khái quát tình huống nói qua một lượt, nàng vừa chú ý đến phản ứng của Hạ Hầu Thừa Vũ hơn.
– Năm trăm vạn Đông quân tinh nhuệ…
Sắc mặt Hạ Hầu Thừa Vũ trắng bệch, thất thanh hét lên. Khó có thể tưởng tượng được mười vạn đại quân U Minh làm sao đối kháng được đây. Hiện tại Tụ Hiền Đường cũng chịu tổn thất lớn. Nàng làm sao không biết Tụ Hiền Đường là tài lộ của nàng cơ chứ.
Cố lấy lại một chút bình tĩnh, nàng hỏi:
– Còn gì nữa không?
Nga Mi nói:
– Nghe nói Hắc Long Đàm có đại nạn trộm cướp. Bệ hạ đã điều động khẩn cấp một đội quân cận vệ đến đó rồi. Hình như điện hạ cũng có trong số đó.
Sau khi hỏi thêm vài câu, Hạ Hầu Thừa Vũ lại nhanh chóng khép cửa quay về phòng. Lấy tinh linh ra liên hệ với Miêu Nghị, ý là báo cho Miêu Nghị khẩn cấp rút khỏi đó. Thế nhưng lần này Miêu Nghị lại không trả lời, cũng không biết có phải đã xảy ra chuyện gì hay không. Điều này càng làm cho nàng thêm lo lắng.
Ngay sau đó, nàng lại lấy ra tinh linh lệ hệ với con trai Thanh Nguyên Tôn. Thế nhưng lúc này Thanh Nguyên Tôn đang khó chịu ở trong một không gian phong bế. Đại quân xuất hành nghiêm ngặt không cho phép sử dụng tinh linh.
Hai bên đều không có kết quả, nàng hoàn toàn tâm thần bất định, bỗng nhiên từ bên ngoài giọng nói của Nga Mi lầ nữa vang lên:
– Nương nương. Bệ hạ truyền chỉ triệu kiến.
Hạ Hầu Thừa Vũ nội tâm nhảy dựng lên, không biết có phải Thanh chủ muốn chất vấn khiển trách gì không.
Ở trong Tinh Thần điện, mấy vị đại thân tâm phúc cũng đều đã đến. Đang ngay ngắn ngồi xuống xem sách cổ mà Thanh chủ ném xuống. Cao Quan vừa mới bước vào trong hành lễ, đã nghe thấy tiếng hỏi:
– Cao Quan, trên tay ngươi có tinh linh liên hệ trực tiếp với Ngưu Hữu Đức phải không?
Cao Quan khẽ gật đầu:
– Đúng vậy, năm đó lúc Ngưu Hữu Được ở Thiên Giai phạm tội, thần tiên đến điều tra nên đã có được phương thức liên lạc với hắn.
Thanh chủ chế nhạo nói:
– Không phải ở Hắc Long Đàm xảy ra nạn trộm cướp sao. Ngươi hỏi hắn một chút xem tình hình bên kia thế nào rồi, nạn trộm cướp ra sao rồi? Đương nhiên, quan trọng nhất là phải dò xét xem tiểu tử kia có đang ở đó hay không.
Bên này cho đến bây giờ cũng không hiểu được tình huống bên Hắc Long Đàm thế nên có chút buồn bực.
– Vâng.
Cao Quan đứng tại chỗ lấy ra tinh linh liên hệ, ánh mắt của mọi người trong điện đều đổ dồn về phía hắn.
Miêu Nghị đang đứng trong động, chăm chú nhìn la bàn đột nhiên nhận được tín hiệu đưa tin của tinh linh thì thật sững sờ. Trước mắt đúng là thời điểm khẩn trương, vốn không muốn phân tâm để ý đến. Thế nhưng Cao Quan vị phán quan mặt lạnh kia thật sự không dễ trêu chọc. Sau đó nói không tốt còn chính là hắn nhúng tay vào đi điều tra. Thật không nên đắc tội, vậy nên cuối cùng vẫn miễn cưỡng lấy ra tinh linh, khách khí hỏi:
– Không biết Tả Sứ đại nhân có gì phân phó?
Cao Quan nói:
– Nghe nói phía trong Hắc Long Đàm xảy ra nạn trộm cướp?
Miêu Nghĩ nghĩ thầm không biết là hắn ta đã biết rồi còn chơi trò giả vờ hồ đồ không? Thế nhưng vẫn tiếp tục khách khí trả lời:
– Đúng là như thế, trước mắt mạt tướng đang bố trí đội nghĩ đi tiêu diệt toàn bộ.