– Có đồ đệ như thế, còn đòi hỏi gì?
Mọi người trong lòng cảm khái nói.
Trên Tông Chủ Phong, ánh mắt Tịch Ứng Tình phức tạp, nhìn đây hết thảy, tâm thần đung đưa, bất luận kẻ nào cũng nhìn không ra ý nghĩ của hắn.
Khuôn mặt của hắn như giếng cổ không sóng, phảng phất trên mặt của hắn bao phủ một cái mặt nạ, đem nội tâm cùng thân thể của hắn tách ra, đem hắn cùng mọi người tách ra.
…
Trên biển Đông, một chiếc lâu thuyền phá không hướng chỗ sâu của biển rộng đi tới, trong lâu thuyền, Giang Nam cùng một vị đại hán râu quai nón ngồi ở trong khoang thuyền, chuyện trò vui vẻ, rất là hòa hợp.
– Cáp tiền bối, Bách Dục Thí Thần Cốc thật như lời ngươi nói, có vô số công pháp thần thông?
Giang Nam đứng ở bên cạnh cửa sổ mạn tàu, nhìn phong cảnh phía ngoài, đột nhiên hỏi.
Đại hán râu quai nón kia dị thường khôi ngô, thân thể cứng như sắt thép, cả người tràn đầy lực lượng, chính là cùng Giang Nam từng có gặp mặt một lần, ma đầu xếp hạng thứ sáu của Thí Thần Cốc, Cáp Lan Sinh.
– Giang lão đệ, công pháp trong Thí Thần Cốc ta, phần lớn là đại ca sưu tập đến, thật có thể được xưng tụng toàn sách là sách, đếm không xuể!
Cáp Lan Sinh úng thanh úng khí nói:
– Phàm là Thần Thông thành danh thế gian, đều có thể tìm được ở trong Thí Thần Cốc ta, chuyến này tuyệt sẽ không để ngươi thất vọng.
Giang Nam nhẹ nhàng gật đầu, cười nói:
– Cốc chủ mời ta tới đây, đồng ý nếu ta gia nhập Thí Thần Cốc, liền tùy ý ta nhìn tâm pháp trong cốc, hy vọng quả thật như lời ngươi nói, công pháp của Thí Thần Cốc có thể làm cho ta hài lòng.
Cáp Lan Sinh cười ha ha, lộ ra vẻ hào khí vạn trượng nói:
– Ngươi cứ an tâm, chỉ cần ngươi chịu trở thành lão Thất, liền là huynh đệ của chúng ta, sau này nếu ngươi có phiền toái, chỉ cần nói một tiếng, mấy người chúng ta làm ca ca cũng có thể giúp ngươi giải quyết! Cho dù là đạp bằng một cái danh môn đại phái!
Giang Nam phun ra một ngụm trọc khí thật dài, nhìn về phía biển rộng mịt mờ vô tận, thầm nghĩ:
– Ta đọa lạc…
Hắn đáp ứng gia nhập Thí Thần Cốc, trở thành ma đầu xếp hạng thứ bảy cũng là hành động bất đắc dĩ, hôm nay Giang Nam tu luyện tới Thần Thông ngũ trọng đại viên mãn, chỉ thiếu chút nữa là có thể tu thành Thần Thông lục trọng, tu thành Sơn Hải Đỉnh, chủ chưởng phòng ngự.
Mà hai môn Thần Thông sau thực là quá khó, hắn tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh, Ma Ngục Huyền Thai Kinh chỉ có thể tu luyện tới Thần Thông bát trọng, không có tâm pháp sau Đạo Đài bát cảnh, hơn nữa còn cần chính hắn mở ra Thần Thông.
Hắn tính toán mở môn Thần Thông thứ bảy, là trận pháp thần thông, Thần Thông thứ tám là công kích thần hồn Thần Thông.
Đối với tâm pháp trận pháp, hắn biết không nhiều lắm, mà loại Thần Thông công kích thần hồn này trong các đại môn phái cũng ít lại càng ít, địa phương hắn có khả năng nghĩ đến tụ tập công pháp thiên hạ, chính là Bách Dục Thí Thần Cốc.
Bách Dục Thí Thần Cốc cốc chủ, tinh thông thiên hạ Thần Thông, vô số loại công pháp, Giang Nam muốn hoàn thiện hai môn Thần Thông phía sau, hoàn thiện Ma Ngục Huyền Thai Kinh, thậm chí thôi diễn ra Ma Ngục Huyền Thai Kinh Đạo Đài bát cảnh tâm pháp, liền chỉ có gia nhập Thí Thần Cốc!
Thí Thần Cốc cốc chủ phái Cáp Lan Sinh lẻn vào thánh tông, muốn mời hắn vào cốc, Giang Nam không có suy nghĩ nhiều liền đáp ứng.
– Lão đệ, ngươi yên tâm, sau khi ngươi trở thành lão Thất như cũ là đệ tử Huyền Thiên Thánh Tông, đồ đệ của nữ ma đầu, không có ai sẽ biết thân phận của ngươi, chúng ta cũng sẽ không đối ngoại tuyên dương.
Cáp Lan Sinh trầm giọng nói:
– Thí Thần Cốc Lục Ma ta mặc dù không một lòng, nhưng chú trọng nhất là huynh đệ nghĩa khí, bất quá có chút chuyện ngươi cần cẩn thận, đó chính là cẩn thận Ngũ Ca. Ngũ Ca sát khí nặng nhất, hơn nữa thần bí khó lường, trừ đại ca ra, người nào cũng chưa từng thấy qua diện mục thật của hắn, cũng không có biết tâm tư của hắn. Hắn hàng năm không ở trong cốc, đoán chừng lần này ngươi không gặp được hắn…
Mấy đại ma đầu Thí Thần Cốc Giang Nam cũng từng thấy quá, đại ma quỷ mặt nam tử, Nhị Ma là đại hán cầm phủ Thạch Cảm Đương, Tam Ma Thiên Cơ Tú Sĩ, Tứ Ma Vô Tướng Thiền Sư, Lục Ma chính là Cáp Lan Sinh.
Duy chỉ có Ngũ Ma là Giang Nam chưa gặp qua.
Cáp Lan Sinh khống chế Đại Thiên Lâu Thuyền ở trên biển rộng mênh mông xuyên qua, qua không biết bao lâu, đột nhiên, Giang Nam chỉ cảm thấy Đại Thiên Lâu Thuyền nhẹ nhàng chấn động hạ xuống, phảng phất xuyên qua bình chướng khác, vội vàng hướng ra phía ngoài nhìn lại, chỉ thấy chẳng biết lúc nào, trên mặt biển đột nhiên nhiều ra một hòn đảo.