Những năm này Xích Viêm lão tổ có thể tung hoành Nam Thiên Vực, phía trên trình độ rất lớn, chính là dựa vào một quả Hỏa Tinh địa giai thượng phẩm này.
Cửu U Thương Viêm bắn ra, dung nhập vào bên trong Bát Quái Ly Hỏa trận, ngọn lửa nhất thời biến thành màu tím biếc, nhiệt độ thăng lên đến trình độ khủng bố.
Xích Viêm lão tổ đầu tiên là lấy ra phụ liệu đúc thương, bao gồm đại lượng Canh Kim, Hàn Tinh thiết, Đoán Kim Trọng Thủy, những thứ này sẽ không nấu chảy ở bên trong thương, chẳng qua là có tác dụng làm vật dẫn.
Ném Canh Kim, Hàn Tinh thiết cùng với Tử Huyễn vào bên trong ngọn lửa, Canh Kim cùng Hàn Tinh thiết chẳng qua là chốc lát liền nóng chảy thành kim thủy, đem hỗn hợp dịch kim loại dẫn xuất ra, gia nhập vào Đoán Kim Trọng Thủy, vừa lần lượt thêm vào một loạt phụ liệu, cuối cùng rót thành một nồi dịch kim loại nấu chảy sôi trào.
Tiếp theo, Xích Viêm lão tổ lấy ra Tử Điện thần trúc cùng Thanh Hỏa Ngô Đồng, tẩm ngâm ở bên trong dịch kim loại nấu chảy, bắt đầu nung, để cho hai loại thần mộc này hấp thu ngũ kim tinh khí.
Lúc làm xong hết thảy, Tử Huyễn còn đang ở bên trong ngọn lửa, vẫn không nhúc nhích.
Xích Viêm lão tổ không ngừng đưa nguyên khí vào trong Bát Quái Ly Hỏa trận, đồng thời còn bổ sung Hỏa nguyên khí phía trên Thái Cực Thiên, thiên địa đại trận như thế, một khi đốt chính là bốn canh giờ.
Tử Huyễn không hổ là tài liệu có thể miễn cưỡng chế tạo bảo khí thiên giai, cháy lâu như vậy ở trong ngọn lửa màu tím biếc, nhưng cũng không có nửa điểm dấu vết hòa tan.
Xích Viêm lão tổ cầm một viên Chân Nguyên thạch thượng phẩm qua, bắt đầu hấp thu nguyên khí trong Chân Nguyên thạch, đồng thời lấy ra một quả tử đan từ trong Tu Di giới, bắn vào bên trong ngọn lửa, tử đan dung nhập vào bên trong ngọn lửa, lập tức hóa thành hình dáng dịch, toàn bộ rót vào bên trong Tử Huyễn thần thiết.
Theo tiếng vang xuy xuy xuy, dưới tác dụng của tử đan, Tử Huyễn rốt cuộc bắt đầu mềm ra.
Xuy!
Xích Viêm lão tổ lấy ra một thanh trọng chùy xích hồng sắc từ Tu Di giới, chân nguyên quán chú ở bên trong chùy, bắt đầu nặng nề gõ lên Tử Huyễn thần thiết đã mềm dần.
Chỉ là cái thanh đại chùy màu đỏ này cũng đã là bảo khí địa giai trung phẩm.
Tiếng gió vù vù, ngọn lửa xoay tròn, trên người Xích Viêm lão tổ, lộ ra một thân da thịt bền chắc, làm sao nhìn ra được nửa điểm bộ dạng của lão giả.
Đang!
Đang!
Đang!
Từng tiếng kim loại đụng nhau nổ ra như tiếng chuông buổi sáng ở mộ địa quanh quẩn ở cả Chung Yến sơn, ngay cả Lâm Minh đứng xem bên cạnh nghe được cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, loại mỹ cảm lực lượng tuyệt đối này thật sự làm cho tâm thần người ta rung động.
Luyện hóa tạp chất Tử Huyễn là một quá trình cực kỳ khó khăn, Xích Viêm lão tổ cả người mồ hôi đầm đìa, Canh Kim lót phía dưới Tử Huyễn cũng bị đập nát.
Lâm Minh thấy vậy trong lòng than thở, lót Canh Kim kia tuyệt không phải phàm vật, thế nhưng có thể bị Xích Viêm lão tổ nện vào với loại trình độ này, thì lực đánh vào mà Tử Huyễn kia thừa nhận có thể nghĩ được.
Một ngày một đêm thời gian, trải qua không biết bao nhiêu lần rèn, vốn là Tử Huyễn lớn bằng lòng bài tay ước chừng nhỏ đi một chút, độ lớn này vừa vặn có thể dùng để làm đầu thương.
Tử Huyễn bị đánh cho thành đầu thương phôi thô, kế tiếp, Hỏa Tinh của Chu Tước nung khô đến nóng rực, rồi sau đó nghiền nát thành bụi phấn, rót vào bên trong Tử Huyễn.
Tinh hoa do hai mươi Huyền Lôi thạch, dùng Cửu U Thương Viêm luyện hóa ra cũng được đúc nóng thành phôi thô.
Tài liệu Lôi Hỏa cao nhất dung nhập vào đầu thương, tiếp tục rèn!
Tần số huy vũ của cự chùy càng lúc càng nhanh, tiếng gió mãnh liệt, Hỏa nguyên khí chung quanh hẳn là từ từ ngưng tụ thành một vòng nước xoáy.
Ở bên trong số lần đụng nhau, tia lửa vẩy ra, hồ quang lóe lên, phôi thô từ từ bị đánh tạo thành hình dáng đầu thương với lưỡi dao sống cao.
Xuy xuy xuy!
Xích Viêm lão tổ ngâm đầu thương vào bên trong Hàn Băng thần tuyền, Hàn Băng thần tuyền vốn là vô cùng lạnh, thế nhưng trở nên sôi sùng sục, toát ra đại lượng bạch khí.
Thần tuyền bậc này, nhưng là vô cùng trân quý, ban đầu tông chủ Luyện Khí tông hao tốn không ít giá, mới làm ra một chút Hàn Băng thần tuyền, để cho con Hỏa Nham La bằng vào nó để hấp thu Hỏa Tinh nhân giai trung phẩm vượt cấp.
Hiện tại nhiều Hàn Băng thần tuyền như vậy, nhưng lại bị Xích Viêm lão tổ lấy ra làm nước để tôi thép.
Tôi vào nước lạnh xong, đến đây, đầu thương rèn cũng chỉ là hoàn thành một lần mà thôi, bảo thương cực phẩm, trải qua trên dưới một trăm lần rèn, thời gian rèn lần đầu tiên dài nhất, sau đó giảm bớt theo thứ tự, cuối cùng sẽ đạt tới thời gian mười mấy hai mươi ngày.
Trong lúc đó, Luyện Khí sư sẽ liên tục bị vây trong sự tiêu hao cường độ cao, có đôi khi tiêu hao không chỉ là chân nguyên, thậm chí có thể là sinh mệnh lực!
Luyện chế một bảo khí cực phẩm, cần Luyện Khí sư dốc hết tâm huyết, trải qua thời gian dài, thậm chí có Luyện Khí sư, là vì chế tạo một bảo khí mà tiêu hao tính mạng, nhỏ giọt máu mà chết!
Vì vậy, muốn mời một gã Luyện Khí sư toàn lực tạo ra một binh khí là rất khó, nếu như Lâm Minh không phải là giúp Xích Viêm lão tổ đại ân, đừng nghĩ hắn sẽ dùng hết toàn lực để chế tạo thần thương.
Thời gian một ngày một ngày trôi qua.
Mỗi ngày Lâm Minh đến xem một lần, trừ thời gian đó ra, toàn bộ dùng để tu luyện, cảnh giới lúc này của hắn ngày càng tiến tới gần Ngưng Mạch trung kỳ.
Cho đến ngày thứ hai mươi, đầu thương cùng cán thương đã hòa hợp thành một thể.
Cán thương dài một trượng, lấy Tử Điện thần trúc làm cốt, mặt ngoài có sợi Ngô Đồng thánh hỏa quấn quanh, vừa co dãn, vừa bền bỉ.
Cán thương thành, Xích Viêm lão tổ bắt đầu hết sức chăm chú minh khắc trận pháp lên thần thương.
Mà lúc này, lôi quang trên bầu trời chớp động, hỏa vân tụ tập.
Đỉnh đầu Chung Yến sơn chính là Thái Cực Thiên, phía trên Thái Cực Thiên, bảy hệ nguyên khí Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi toàn bộ cũng bị vây ở trạng thái tự do, táo bạo mà sinh động.
Giờ khắc này, Lôi hệ nguyên khí cùng Hỏa hệ nguyên khí tựa hồ nhận được pháp tắc nào đó dẫn dắt, tụ tập lại.
Ầm!
Theo tiếng nổ điếc tai nhức óc, Thái Cực Thiên phảng phất bị mỗi cánh tay lớn vạch ra, một đạo Xích Hỏa cùng một con điện xà chém thẳng xuống dưới, nặng nề oanh kích ở phía trên thần thương!
Xích Viêm lão tổ hết sức chăm chú, thể lực tiêu hao gần như cực hạn kêu lên một tiếng đau đớn, cả người đều là tử viêm cùng tia chớp quấn quanh lấy, trực tiếp từ phía trên thạch đàn lăn xuống.
– Xích Viêm tiền bối!
Lâm Minh ở bên cạnh chờ chực trong lòng kinh hãi, vội vàng tiến lên.
Song lúc này, Xích Viêm lão tổ cả người nám đen lại cười lên ha hả, hàm răng nhe ra phá lệ trắng bệch:
– Trời cũng giúp ta! Trời cũng giúp ta! Thần binh xuất thế, dẫn tới Lôi Hỏa của Thái Cực Thiên đánh xuống, đây là một tác phẩm tốt nhất trong cuộc đời lão phu!