Thang Vĩnh Kim: “Hàng mỹ nghệ hiện đại? Chẳng lẽ không phải đồ cổ từ triều Tống sao?”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm gật đầu: “Làm sao có thể là đồ cổ từ triều Tống được! Niên đại của thứ này hẳn là không quá được mười năm.”
Thang Vĩnh Kim: “……”
Chu Cẩn Chi đi qua đi nhìn nhìn: “Đúng là không quá giống đồ cổ, ngươi hẳn là đã bị lừa.”
Chu Cẩn Chi liếc mắt nhìn Thang Vĩnh Kim một cái, trong lòng không khỏi bất đắc dĩ, lão bạn tốt này của hắn sau khi có tiền liền thích học đòi văn vẻ, không quản tốt xấu, cái gì cũng ném vào trong nhà cất giữ! Kết quả……
“Nghiên mực này là từ nơi nào tới?”
“Một vị bằng hữu đưa ta.” Sắc mặt Thang Vĩnh Kim bình tĩnh, trong giọng nói lại mang theo một tia tàn nhẫn.
“Diệp tiểu hữu, không biết chỗ này của ta còn bao nhiêu cổ vật có vấn đề, nếu được có thể lấy ra giúp ta không?” Thang Vĩnh Kim hỏi.
Diệp Phàm gật đầu nói: “Được.”
Diệp Phàm rất nhanh lại lấy ra ba kiện đồ vật có vấn đề, sắc mặt Thang Vĩnh Kim càng ngày càng khó coi.
Diệp Phàm mở ra một cái hộp gỗ, bên trong có một đoạn gỗ khắc.
“Diệp tiểu hữu, gỗ khắc này cũng có vấn đề sao?” Thang Vĩnh Kim nghi hoặc hỏi.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm lắc đầu: “Không có vấn đề gì, đây là thứ tốt.”
Diệp Phàm không nghĩ tới lại nhìn thấy Tử Huyết Mộc ở chỗ này. Tử Huyết Mộc là một loại linh mộc có thể dùng để luyện chế Tử Huyết Đan, linh khí của gỗ khắc tỏa khắp bốn phía, hẳn là có thể luyện chế bảy tám viên Tử Huyết Đan, dựa vào Tử Huyết Đan để thăng cấp Luyện Khí tầng ba hẳn là không có vấn đề gì.
Chu Cẩn Chi tán thưởng nhìn gỗ khắc: “Chạm trổ thật tốt a! Chẳng lẽ là Quỷ Đao Khách làm ra?”
“Quá phí phạm của trời!” Diệp Phàm lắc đầu than.
Chu Cẩn Chi khó hiểu nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu cảm thấy chạm trổ này không tốt sao?”
“Chạm trổ tốt hay không ta không biết, bất quá, Tử Huyết Mộc này là linh vật, đem làm thành đồ điêu khắc liền mất đi vài phần linh khí, hơn nữa, người nọ còn lãng phí không ít.” Diệp Phàm buồn bực mắng nhỏ.
Thang Vĩnh Kim cười cười: “Đây là một vị bằng hữu của ta đưa tới, nếu Diệp thiếu thích, lát nữa ta đi hỏi lai lịch gỗ khắc này một chút, xem có thể tìm được linh mộc đồng dạng hay không.”
Hai mắt Diệp Phàm sáng lên nhìn Thang Vĩnh Kim: “Vậy làm phiền rồi, gỗ khắc này chắc là chỉ dùng một đoạn linh mộc, phiền toái Thang lão bản hỗ trợ tìm hiểu lai lịch linh mộc này một chút.”
Thang Vĩnh Kim nguyên bản đã chuẩn bị phải đổ nhiều máu (ý là cho đi con tiếc đứt ruột :>>), kết quả, Diệp Phàm lại chỉ cần một gỗ khắc, gỗ khắc là được một thương nhân nhỏ đưa tới, Thang Vĩnh Kim cũng không để vào mắt, bất quá, nhìn phản ứng của Diệp Phàm cùng Chu Cẩn Chi, Thang Vĩnh Kim cũng biết đây là thứ tốt.
Thang Vĩnh Kim không khỏi có chút hổ thẹn, thứ tốt chân chính hắn không nhận ra, lại thích phải toàn hàng mỹ nghệ hiện đại.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm đi theo Thang Vĩnh Kim tới thư phòng, Thang Vĩnh Kim lấy ra từ ngăn tủ một đống danh thϊế͙p͙ lớn, một lúc sau mới tìm được tấm có tên người tặng đồ kia.
“Diệp thiếu, thật xin lỗi, người nọ nói đầu gỗ này là từ một con thuyền chìm trước đó vớt được, hắn thấy chất liệu đầu gỗ đặc thù liền mang đến chỗ Quỷ Đao Khách nhờ điêu khắc, hắn cũng không biết lai lịch, vật liệu chỉ có như vậy.”
Biết vật liệu không nhiều, Diệp Phàm không khỏi có chút tiếc nuối, bất quá, có thể có được một đoạn linh mộc cũng coi như là chuyến này không phải đi không.
(dreamhouse2255)
……….