Giám đốc Tạ đứng cạnh ông hỏi: “Nguyên soái, vẫn sắp xếp như trước với các học sinh đại diện lớp C ạ?”
Tần Tiêu gật đầu, nhìn xuống các học sinh ngồi bên dưới, nói: “Thân là Dẫn đường, chúng ta không chỉ có thể nói chuyện bằng miệng mà còn có thể bằng sức mạnh tinh thần. Tôi luôn tin rằng biểu đạt trong thế giới tinh thần mới là chân thật, tha thiết nhất. Vậy nên, tiếp theo đây, chúng ta sẽ trò chuyện cùng nhau bằng sức mạnh tinh thần nhé.”
Vừa dứt lời, vài con sứa rất đẹp bỗng xuất hiện bên cạnh ông. Những con sứa ấy không ngừng sinh sôi, bơi đi, nháy mắt đã tỏa ra khắp không gian trong hội trường lớn như biết bay.
Những con sứa ấy đẹp vô cùng, hội trường như biến thành một vùng biển mênh mông. Tất cả học sinh đều cảm nhận được nguồn sức mạnh thần bí, vô biên từ sâu trong lòng đại dương.
Thực thể tinh thần của Nguyên soái là sứa biển sâu hiếm gặp.
Đối diện với sứa biển sâu, thực thể tinh thần của các Dẫn đường cấp C thật sự xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu lên.
Poodle nhỏ của Tần Thiên bình thường nghịch ngợm là thế mà giờ lại sợ đến mức rụt cổ. Cáo trắng nhỏ của Dụ Nhiên cũng bắt chước những thực thể khác, co cuộn người lại run rẩy.
Nhưng sứa lại không hề có thái độ muốn tấn công. Thay vào đó, nó rất dịu dàng, bao dung, những chiếc xúc tu của nó nhẹ nhàng chạm vào thực thể tinh thần của các học sinh, thể hiện thái độ thân thiện.
Các thực thể tinh thần như được tắm mình trong nước biển, không còn e sợ nó như khi đầu nữa. Cảm xúc căng thẳng của các học sinh cũng dần tan biến.
Tân Tiêu ôn hòa lên tiếng: “Các em ngồi thành từng hàng nhé. Tôi sẽ dùng tua ý thức tiếp xúc với các em ngồi hàng đầu tiên trước, đưa các em vào trong thế giới tinh thần của tôi để nói chuyện… Đừng căng thẳng, cứ thả lỏng bản thân, các em nên biết rằng đối thoại tinh thần giữa các Dẫn đường là cách thức trao đổi trực tiếp và nhanh chóng nhất. Đại não của chúng ta luôn nhanh hơn miệng mà.”
Xung quanh cười ồ lên.
Đúng là tốc độ suy nghĩ của Dẫn đường nhanh hơn người thường vài, thậm chí vài chục lần. Đôi lúc miệng thật sự không theo kịp nổi đầu óc.
Tần Tiêu vươn tay phải, vài chục sợi tua ý thức màu lam ngưng tụ trong tay ông rồi vươn dài ra, từng sợi từng sợi nhanh chóng tách nhau, nhẹ nhàng áp lên trán các học sinh ngồi hàng đầu tiên như giác hút.
Trước mắt những học sinh được tua ý thức chạm vào bỗng nhiên xuất hiện một vùng biển sâu xanh thẳm.
Giữa đại dương bao la không bến bờ, đủ loại sứa đẹp mắt dập dềnh trôi, đáy biển có vô số thủy tảo, rong rêu và san hô… Thế giới dưới lòng biển mỹ lệ, đồ sộ ấy khiến các học sinh chỉ có sức mạnh tinh thần cấp C phải há hốc miệng vì kinh ngạc.
Đây là Dẫn đường cấp S+ sao?
Thế giới tinh thần rộng lớn, bao la đến thế.
Càng bất ngờ hơn là từng bạn học sinh như biến thành một người cá, đầu đội lồng dưỡng khí trong suốt, thoải mái ngao du khắp thế giới đại dương.
Một giọng nói ôn hòa vang lên bên tai: “Các em học sinh, nếu có điều gì muốn bày tỏ, hãy cứ dùng sức mạnh tinh thần nói chuyện với tôi.”
Dẫn đường dưới cấp S chỉ có thể kết nối tua ý thức và tiến hành đối thoại tinh thần với một người.
Mà có thể kéo nhiều người vào thế giới tinh thần của mình, nói chuyện với nhiều người cùng lúc, tổ chức hội nghị trong tinh thần, đây chính là sức mạnh vĩ đại của Dẫn đường cấp S+.
Trách sao lần nào Bộ Quân sự họp cũng hiệu suất như thế. Mấy vị Tướng quân đều bị Nguyên soái kéo vào biển tinh thần cả mà.
Tần Thiên kích động lên tiếng đầu tiên: “Nguyên soái, từ bé cháu đã cực kỳ ngưỡng mộ ông!”
Bạn học bên cạnh nói: “Nguyên soái, ước mơ của cháu là được trở thành quân nhân. Nhưng đáng tiếc, cháu chỉ là Dẫn đường cấp C, năng lực hữu hạn, nếu thi không đỗ trường quân đội thì phải làm sao ạ?”
Giọng Tần Tiêu mang theo ý cười: “Dẫn đường cấp C cũng chớ nên coi thường bản thân. Vẫn có rất nhiều Lính gác cấp C mong nhận được sự trợ giúp từ các em. Bộ Quân sự đang xây dựng một Học viện Quân đội chuyên đào tạo các Dẫn đường cấp C, đến khi các em tốt nghiệp, chắc hẳn ngôi trường này đã chính thức chiêu sinh rồi, các em có thể cân nhắc đăng ký vào đây.”
Rất nhiều tiếng hoan hô đầy hào hứng của các học sinh vang lên trong vùng biển.
Đột nhiên, một giọng nói rất chững chạc đặt câu hỏi: “Nguyên soái, vấn đề mất cân bằng tỉ lệ giữa Dẫn đường và Lính gác đã tồn tại từ rất lâu. Cháu nghe nói tiền tuyến có rất nhiều Lính gác cả đời chưa một lần được Dẫn đường chữa trị. Vấn đề này sẽ giải quyết ra sao ạ?”
Người vừa dùng sức mạnh tinh thần để nêu ý kiến chính là Dụ Nhiên.
Vì Dụ Nhiên nổi tiếng là học sinh giỏi của các lớp C, luôn nghiêm túc, nỗ lực, thường xuyên được giáo viên chủ nhiệm các lớp nêu gương, toàn thể học sinh có mặt tại đây đều biết cậu. Nghe thấy câu hỏi ấy, mọi người đều giữ im lặng, chờ đợi câu trả lời thuyết phục từ Nguyên soái.
Tần Tiêu cười nói: “Một câu hỏi rất hay. Em học sinh này tên gì nhỉ?”
“Cháu là Dụ Nhiên, lớp trưởng lớp 107.”
Tần Tiêu kiên nhẫn giải thích đầu đuôi: “Chúng tôi luôn tìm cách giải quyết vấn đề mất cân bằng tỉ lệ giữa Dẫn đường và Lính gác. Thực chất, với khả năng của mình, Dẫn đường đã thành thạo có thể chữa trị rất nhanh chóng, một Dẫn đường phụ trách mười mấy Lính gác mỗi ngày là hoàn toàn trong khả năng. Chỉ có điều, số lượng Dẫn đường tòng quân hiện quá ít, rất nhiều em muốn được làm việc ở những đơn vị có công tác nhẹ nhàng hơn sau khi tốt nghiệp Viện Thánh nên đều đăng ký thi vào các ngành khác. Muốn giải quyết vấn đề này từ gốc rễ thì vẫn phải gia tăng quy mô chiêu sinh quân nhân Dẫn đường.”
Nghe đến đó, cuối cùng các học sinh đã hiểu tại sao Nguyên soái lại tới đây thị sát. Rõ ràng ông ấy đang giới thiệu tuyển sinh cho “Học viện Quân sự Dẫn đường cấp C”, mong rằng sẽ có thể có nhiều học sinh đăng ký vào ngôi trường này hơn.
Ở sâu trong lòng biển, Dụ Nhiên đang bập bềnh trôi giống như tất cả những học sinh khác, một sợi tua ý thức màu lam lặng lẽ áp lên lồng chụp dưỡng khí của cậu. Các bạn học sinh đang nghe Nguyên soái nói về ngôi trường mới được xây dựng, không ai biết, trong đầu Dụ Nhiên đang có một cuộc đối thoại tinh thần với tốc độ nhanh như gió lốc.
“Mấy chuyên gia Ban Thông tin của Phòng Điều tra đã phá giải được mật mã liên lạc giữa cậu và Adeline. May mà hôm dạ tiệc đó cậu đủ nhanh nhạy, hiểu được ám chỉ do tôi đưa ra, không bị bại lộ.”
“Các tướng lĩnh trong Bộ Quân sự đều do ông phái tới?”
“Đúng vậy. Phòng Điều tra đã giăng lưới kín kẽ khắp hành tinh Thủ đô, chặn mọi mã thông tin không xác định. Tôi liên lạc với cậu bằng mật lệnh của Bộ Quân sự, tuy không bị chặn nhưng cũng không đủ an toàn. Trong tình huống cấp bách, tôi chỉ có thể nghĩ ra cách để các Tướng quân tới góp mặt trong buổi tiệc đó. Tôi tin là cậu có thể nhận ra tình hình không ổn, kịp thời dừng tay.”Cậu không sợ chết, cậu cũng đã luôn sẵn sàng đối mặt với cái chết.
“… Cảm ơn ông đã đánh động.” Nhớ lại chuyện hôm đó, Dụ Nhiên cũng thấy vô cùng mạo hiểm. Quả nhiên có người âm thầm giúp cậu.
“Tài liệu đã giao cho bọn họ rồi đúng không? Kế hoạch tiếp theo của cậu là gì?”
“Tôi đã gặp cấp trên của Adeline.” Dụ Nhiên ngừng một lát, nói tiếp: “Nhưng chắc hẳn đó chỉ là thế thân thôi. Lúc ấy gã đeo mặt nạ, giọng nói cũng dùng giọng máy, không để lộ bất kỳ thông tin nào về thân phận. Kẻ đó rất cảnh giác, ngoại trừ hai anh em Adeline, hiện tại tôi vẫn chưa tìm ra người nào khác biết thân phận của gã. Tất cả bọn họ đều ẩn nấp trong bóng tối, muốn diệt trừ tận gốc không phải chuyện dễ dàng.”
“Cậu phải chú ý an toàn. Một khi bọn họ nhận thấy tình hình bất ổn, cậu có thể sẽ chết bất cứ lúc nào đấy!” Giọng ông nói rất nghiêm khắc.
“Tôi biết. Tôi đã được bọn họ tin tưởng hơn một bước nữa rồi. Thí nghiệm của bọn họ đang tiến hành đến giai đoạn mấu chốt, cần dùng Lính gác cấp S làm mẫu vật. Bọn họ chọn Lục Tắc Hiên, mà tôi là người phù hợp nhất để tiếp cận anh ta.”
“… Vậy nên cậu muốn gia nhập Đội đặc chiến Liệp Ưng?”
“Đúng thế, Lục Tắc Hiên đã muốn đưa tôi tới cạnh anh ta, làm Dẫn đường đồng hành với đội. Anh ta đã trình đơn xin đặc cách rồi, đây là thông tin người đeo mặt nạ tiết lộ cho tôi. Chắc chắn bọn họ có nội ứng nên mới nắm được mọi đường đi nước bước của Bộ Quân sự.”
“Rốt cuộc bọn họ đã xâm nhập đến mức độ nào tôi cũng không đoán định nổi.” Giọng Nguyên soái Tần Tiêu lộ rõ vẻ bất đắc dĩ, “Tổ chức này đã ngủ đông nhiều năm, mọi lĩnh vực của Liên bang đều có người của bọn họ. Kể cả cấp dưới trong Phòng Điều tra của Chu Thiên Dịch cũng có tai mắt. Nhiên Nhiên, về sau tôi rất khó giữ liên lạc với cậu, càng không thể bí mật gặp mặt. Bước tiếp theo cậu nhất định phải thật cẩn thận.”
“Tôi hiểu, tôi sẽ cẩn thận.” Dụ Nhiên bình tĩnh nói, “Lúc trước tôi giả vờ bị thương, tiếp xúc với người liên lạc, tôi cho bọn họ biết cáo chín đuôi của tôi có khả năng tàng hình và biến hình. Bọn họ đều cho rằng cáo trắng là hình dạng do cáo chín đuôi biến ra, chỉ có thể thực hiện công tác chữa trị tinh thần đơn giản nhất. Bọn họ không biết thực ra tôi có hai thực thể tinh thần. Đây là con bài duy nhất tôi có.”
Dẫn đường loại hình công kích cũng có thể thực hiện thao tác chữa trị cơ bản, đây là môn học bắt buộc của mọi Dẫn đường tại Viện Thánh.
Mà quả thật tồn tại một số ít thực thể tinh thần cấp cao có thể tiến hóa ra khả năng biến hình. Cáo chín đuôi là vua họ cáo, tiến hóa ra khả năng biến hình cũng dễ giải thích.
Dụ Nhiên gọi cáo chín đuôi ra trước rồi thu hồi và gọi cáo trắng ra cùng một lúc, nói với những kẻ đó rằng “cáo chín đuôi có thể biến hình”. Từ mặt ngoài nhìn vào, người ta chỉ nghĩ cáo trắng là do cáo chín đuôi biến thành. —ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN—
Cậu chưa bao giờ để cáo trắng và cáo chín đuôi xuất hiện cùng lúc. Vậy nên không ai ngờ rằng cậu có hai thực thể tinh thần. Dẫu sao trong nhận định bình thường của mọi người, mỗi một Dẫn đường đều chỉ có một thực thể tinh thần mà thôi.
Cáo trắng có khả năng chữa trị cấp S, cáo chín đuôi có năng lực tấn công cấp S. Dụ Nhiên là Dẫn đường duy nhất tiến hóa tới cấp SS trong lịch sử Liên bang.
Bí mật này chỉ có không đến ba người biết được.
Lúc trước, Nguyên soái phái cậu tới nằm vùng trong tổ chức hắc ám chính vì hai thực thể tinh thần của cậu cực kỳ phù hợp để chấp hành nhiệm vụ đặc biệt.
Đây là một nhiệm vụ có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào.
Không thể tưởng tượng được phía trước sẽ khốn khổ, gian nguy bao nhiêu, nhưng Dụ Nhiên đã nhận nhiệm vụ ấy không chút do dự.
Cậu không sợ chết, cậu cũng đã luôn sẵn sàng đối mặt với cái chết.
Cậu chỉ hy vọng có thể dốc hết khả năng của mình, đòi lại công lý cho những người vô tội đã hy sinh năm năm trước và những người bị coi làm vật thí nghiệm sống trong suốt những năm nay.
Kết thúc phần 1.