Tiểu Cửu nhìn vẻ mặt Khả Lạc hối hận xen lẫn buồn bã, cô thấp giọng nói:
– Xin lỗi, tôi không nghĩ đến là anh không ăn được, là lỗi của tôi, chỉ là tôi thấy món này ăn khá ngon, tôi cũng muốn anh được nếm thử. Lần sau tôi sẽ chú ý hơn, nếu muốn trách thì anh cứ trách tôi.
Tiểu Cửu giật giật khóe miệng, thầm đặt câu hỏi ” Ai vậy nhỉ? Ai nhập Lạc Lạc rồi? Con bé ” bạch liên hoa ” này là ai vậy? “
Trạch Duy Bách nghe Khả Lạc nói thì có chút xiêu lòng ” Dù sao đây cũng không hẳn là lỗi của cô ấy, cô ấy chỉ là có ý tốt muốn mình ăn thử thôi mà. ” Anh gắp một miếng thịt khác để vào bát của Khả Lạc, nói:
– Tôi không trách cô, ăn đi.
– Cảm ơn boss.
Khả Lạc cười rộ lên, lúm đồng tiền bên má cô lấp ló hiện ra, vừa trong sáng lại đáng yêu, Trạch Duy Bách cũng bất giác cười theo.
Tiết Dung tay đã sớm nắm thành đoàn, thầm nói xấu ” đứa con gái cưng ” trong tác phẩm của mình, Tiết Dung nhớ cô ta đâu xây dựng tính cách nhân vật Tiêu Hạ Nhiên như vậy đâu, đáng lẽ khi nãy ” Tiêu Hạ Nhiên ” nên cuối đầu im lặng chứ, sao cô ấy lại có thể lật ngược tình huống như vậy chứ. Thầm tự an ủi lòng, ” Khi nãy chắc có lẽ là do hiệu ứng bươm bướm, không sao, dù gì mình cũng nắm chắc cốt truyện mà. “
Khả Lạc cúi đầu dùng bữa tiếp, nhưng tâm trí cô lại đang giao lưu văn hóa văn nghệ với siêu cấp vũ trụ đáng ghét, í lộn đáng yêu Tiểu Cửu. Nói chính xác là Khả Lạc đang nghe Tiểu Cửu vừa khen vừa bốc phốt:
– ” Ay mada, ngươi lại đóng vai bạch liên hoa nữa à, ớn chết bổn hồ ly rồi, ta vừa nhìn nữ chủ đóng trà xanh, quay ra lại thấy ngươi giả thành bạch liên hoa, cuộc đời ta thật thương tâm.
“. ngôn tình hay
Khả Lạc thầm nhún vai, cô ung dung đáp lời:
– ” Ngươi biết không, đối phó với loại trà xanh như vậy, thì ta phải càng trà xanh hơn, tốt nhất là bạch liên hoa. “
Khả Lạc ngưng giọng, cô nhấp một ngụm trà. Tiểu Cửu thắc mắc hỏi:
– ” Bạch liên hoa có gì tốt kia chứ, ta thấy ngươi nên là nữ cường nhân, tay có nam nhân, chân đạp trà xanh. “
– ” Ừm, nếu như trong trường hợp không cần công lược, ta thật sự sẽ đánh chết vị trà xanh họ Tiết tên Dung đó, nhưng ta còn cần phải công lược Trạch Duy Bách nữa. “
Dừng lại một chút, Khả Lạc nói tiếp:
– ” Giả bạch liên hoa không tốt sao, ta vừa thánh thiện lại kiên cường, có chuyện gì xấu xảy ra thì tự nhận lỗi là do bản thân ta nhưng sẽ không có ai tin, vì ta là bạch liên hoa mà, ta mãi là bông sen trắng, không dính vết dơ. “
Tiểu Cửu chen giọng:
– ” Ngươi lại tự cao rồi. “
– ” Đùa thôi. Bản cô nương vẫn thích là chính mình thôi, đây là do cốt truyện ép buộc. “
Trạch Duy Bách thấy mọi người đã ăn xong, anh đứng dậy, trên tay là ly trà, nói:
– Dự án đợt này được kí kết thành công cũng nhờ sự giúp sức của mọi người. Nay tôi lấy trà thay rượu kính mọi người, cảm ơn vì công sức mà mọi người đã bỏ ra.
Trạch Duy Bách uống cạn ly trà, mọi người vỗ tay hoan hô, thay nhau mà uống trà thay rượu.
Lúc tiệc ăn mừng tàn, Trạch Duy Bách tính đưa Khả Lạc về thì cô nói lời từ chối, anh đành đưa Tiết Dung về trước.
Khả Lạc ngồi taxi đến bệnh viện, trên xe, Tiểu Cửu hỏi:
– Ban nãy sao ngươi không để nam chủ đưa ngươi về.
– Ta thấy hắn không tốt như ta tưởng, vẫn phải đợi vào thời gian thôi.