Chẳng mấy chốc đã đến lúc hỗ trợ tuyển chọn anh hùng, Tả Đào mấp máy môi, nhìn qua lại giữa hai anh hùng Hư Vô cùng Thủ Hộ Linh, như thể đang suy nghĩ điều gì đó.
Xác thật, hiện tại cái này đội hình hạ, cậu lấy Thủ Hộ Linh là sẽ thích hợp hơn, nhưng…… Cậu nhìn bình giữ ấm trong tay, đương nhiên cậu tuyệt đối tin tưởng Tống Thời Hàn, do dự một chút, đưa ra lựa chọn trong lòng.
Ngô Thủy Ba nhìn màn hình Tả Đào, chớp chớp đôi mắt, giữ quan điểm trái ngược với Lâm Thái Sâm: “Tôi không tin, tôi đoán ván này hẳn là Pink sẽ có chút thay đổi.”
Lâm Thái Sâm nhún vai: “Anh không tin thì tôi đây cũng không có biện pháp.”
Như trước đó, giọng nói vừa dứt, trên màn hình lớn,, Tả Đào trực tiếp khóa anh hùng phụ trợ mà trước đây cậu chưa bao giờ liếc nhìn —— Thủ Hộ Linh.
Lâm Thái Sâm biểu tình vỡ vụn ra ngay trong chớp mắt: “Úi……”
Ngô Thủy Ba làm thủ thế nice, rồi làm mặt quỷ: “Ha ha ha ha ha, Thái Sâm, xem ra anh cũng không hiểu cháu trai của mình lắm nhỉ!”
Lâm Thái Sâm nỗ lực mỉm cười: “Đứa nhỏ đã trưởng thành, sẽ luôn vì đại cục mà suy xét, đây là tiến bộ!”
【 ha ha ha, bộ dạng Lâm Thái Sâm bị vả mặt thật sự rất buồn cười! 】
【 Ai da ~ dượng xem ra vẫn là không hiểu trình độ mà fan não tàn có thể làm cho thần tượng. 】
【 Súng Máy làm ra một phán đoán vô cùng trâu bò! 】
【 CMN tiến bộ, tôi đoán Pink chỉ là đơn thuần bởi vì Fire mới chọn Thủ Hộ Linh, không tin mấy người tùy tiện đổi thành một người khác xem em ấy còn chọn Thủ Hộ Linh nữa hay không / ánh mắt nhìn thấu hết thảy.jpg】
Tiến vào trò chơi, Tả Đào chọn tra trang bị cần thiết, suốt toàn bộ hành trình đều theo phía sau Tống Thời Hàn.
Nhưng trong vòng ba phút sau khi bắt đầu, Tả Đào nhận thấy có điều gì đó không ổn. Nhịp điệu của Tống Thời Hàn thật sự là quá nhanh, cậu không cách nào theo kịp, hơn nữa Tống Thời Hàn cũng không có ý muốn giao lưu với cậu, như thể anh không thèm để ý đến chuyện mình có hỗ trợ hay không.
Mười phút sau, Tống Thời Hàn bổ ra đao đầu tiên, sau khi dẫn đầu an trực tiếp nhảy tháp, sau khi giết chết AD của Reborn trong vài giây với toàn bộ hỏa lực, Roni ngay lập tức khống chế anh ở tháp dưới, Tả Đào tốc biến lao lên phía trước để thiết lập cho anh một lá chắn hồi máu, đồng thời giúp chống chịu sát thương của trụ.
Một giây sau, kết thúc khống chế, Tống Thời Hàn bắn ra hai mũi tên giết chết Roni.
Tả Đào tính toán thương tổn, lúc này trong tay Tống Thời Hàn vẫn còn vài cái trị liệu, mà máu của cậu vẫn chưa cạn, hẳn là không chết được.
Nhưng mà giây tiếp theo, tưởng tượng chạy trốn dưới tháp không có phát sinh, Tống Thời Hàn cũng không giao ra trị liệu, mà là giẫm lên thi thể bị tháp giết, tiếp tục xông tới khu hoang dã ăn tiền.
Tả Đào cảm thấy trái tim mình lạnh đi, uống nước nóng cũng vô dụng.
Ngô Thủy Ba: “Chậc chậc, Hàn Thần quả nhiên là mặt lạnh vô tình. Trên thực tế, nếu anh quay lại đưa trị liệu thì Pink sẽ không chết.”
Lâm Thái Sâm: “Có thể thấy rằng Fire ở hiệp này khá hung hãn. Thời gian trận đấu còn chưa đến 20 phút và đã thành kiểu gặp ai giết người nấy. Còn về phần trị liệu, tôi đoán cậu ấy muốn giữ lại một tay, cứ như vậy nếu đoạt dã bị phát hiện, cũng có thể kịp thời rút lui, trên thực tế, những người chơi solo đều có thói quen này, trong tiềm thức họ sẽ ưu tiên giữ kinh tế của mình.””
Thời gian kế tiếp, Tống Thời Hàn không ngừng tìm kiếm cơ hội để phát triển, trong khoảng thời gian này Tả Đào luôn cố gắng theo kịp nhịp điệu của Tống Thời Hàn, trong đội cũng có thảo luận bằng giọng nói, nhưng Tống Thời Hàn lại trước sau không có đáp lại.
Tả Đào tâm ngày càng chùng xuống, gần như tự hỏi liệu có phải Tống Thời Hàn bắt đầu chán ghét cậu hay không.
Trò chơi đã đến phút thứ mười tám.
Tống Thời Hàn dọn sạch đội quân, anh lại một lần nữa xâm chiếm khu vực hoang dã của kẻ thù. Lúc đó Tả Đào vừa mới hồi phục từ căn cứ đi ra, đang định khôi phục máu cho Tống Thời Hàn, Tống Thời Hàn lại vòng qua dã khu đến đường giữ giúp Vương Thu bắt lấy đầu người.
Tả Đào cắn môi và một lần nữa đuổi theo.
Hắn liếc nhìn thành tích của mình, làm hỗ trợ, Tống Thi Hàn đã giết sáu người, nhưng cậu chỉ có hai hỗ trợ.
Trong trò chơi ——
Vương Thu có chút không đành lòng nhìn Thủ Hộ Linh đuổi theo AD khắp bản đồ, hắn ho nhẹ một tiếng: “Đào, Hay là em đi với anh đi?”
Tả Đào không nói chuyện, mà chỉ siết chặt con chuột..
【 Ai, fans Fire cũng nhìn không nổi nữa. Fire rốt cuộc thì anh làm sao vậy, bọn nhỏ sắp khóc rồi kìa! 】
【 Đừng nói tôi đen nữa. Thành thật mà nói, tôi không thấy bất kỳ thay đổi nào trong Fire, khi nào thì anh ấy mới nhận ra rằng đây là một trò chơi đồng đội? 】
【 Vòng này cảm giác Fire chơi hơi hung hăng, lát nữa hắn có việc gì gấp phải giải quyết sao? 】
【 Một người chơi thể thao điện tử có thể có gì quan trọng hơn là chơi trò chơi? 】
【 Đáng tiếc Pink, tôi cảm thấy cậu ấy chơi cũng không tệ, nhưng rất nhiều lần bị Fire bán đi. 】
25 phút sau, Cat và Tư Tranh cùng nhau hạ gục con rồng hàng đầu, đồng thời hợp sức với Vương Thu để hạ gục Wind và người đi rừng đang ngồi xổm bên ngoài hố rồng.
Mà bên kia, dưới sự cộng thêm sát thương của toàn đội, Tống Thời Hàn điều khiển Hỏa Hồ Ác Ảnh lao thẳng vào tháp cao của đối thủ, lúc đó Roni vừa vặn mang theo AD nhà mình từ nước suối sống lại, tốc biến tiến lên, khống chế kỹ năng đánh lên người Hỏa Hồ Ác Ảnh, Tống Thời Hàn trực tiếp ấn sử dụng trang bị nhẫn thánh ( loại bỏ hiệu quả khống chế), sau đó kích hoạt hai mũi tên bằng chiêu cuối của mình để giết AD vừa sống lại.
Tả Đào luôn theo sát Tống Thời Hàn, chẳng sợ bị bán không biết bao nhiêu lần, cậu vẫn là bám sát theo người Hỏa Hồ Ác Ảnh. May mắn thay, vòng này cuối cùng cũng kết thúc, Hỏa Hồ Ác Ảnh được trang bị đầy đủ chỉ mất vài giây để đẩy tháp, nhìn thấy lượng máu của tháp giảm xuống nhanh chóng, Tả Đào thở phào nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, tòa tháp có thể bị nổ tung chỉ bằng một mũi tên cuối cùng, nhưng Tống Thời Hàn đã dừng lại vào lúc này. Tả Đào nghĩ rằng anh muốn đợi bên kia sống lại rồi làm thêm một đợt tra tấn đẫm máu ——
Kết quả giây tiếp theo, giọng nói nhàn nhạt của Tống Thời Hàn vang lên trong tai nghe: “Còn không nhanh đẩy tháp?”
Tả Đào sửng sốt, sau khi phản ứng lại, nhanh chóng phát động hai đợt tổng công kích để kích nổ căn cứ của kẻ thù.
【Victory! 】
Khi biểu tượng chiến thắng màu xanh chiếm lĩnh màn hình, khán giả đã hét lên và vỗ tay vang dội.
Ngô Thủy Ba: “Oa!! Tôi muốn gọi vòng này là vòng tắm máu cá nhân của Fire!” Lại cười hắc hắc: “Nhưng nói vậy thôi, có ai phát hiện ra chi tiết nhỏ cuối cùng không, Fire đã nhường tòa tháp cho Pink đấy ~”
Hình như còn có ai đang nói gì đó, nhưng Tả Đào lại đột nhiên thấy mũi có chút chua xót, hai giọt nước mắt nóng bỏng đáp lên bàn phím, thanh âm hoan hô bốn phía cũng càng ngày càng xa, tầm mắt cũng bắt đầu mơ hồ.
Cậu không biết chuyện gì đang xảy ra với mình, tất cả những lo lắng của cậu đều rõ ràng tan biến trong câu nói cuối cùng của Tống Thời Hàn, cậu biết Tống Thời Hàn có lẽ chỉ muốn thắng thật nhanh, cậu biết tất cả, nhưng vẫn không ngăn được nước mắt của mình.
Có thể người bị bệnh sẽ nhạy cảm hơn, tâm tình thay đổi thất thường hơn một chút, đôi mắt cái mũi đều không phối hợp.
Tóm lại Tả Đào ccàng ngày càng không thể kìm nén được, cậu rũ đầu, nước mắt từng giọt chảy ra, sự uỷ khuất ập đến một cách khó hiểu.
Cat là người đầu tiên phát hiện không đúng, nàng tháo tai nghe xuống đi đến trước mặt Tả Đào, che nửa chiếc camera trước màn hình của cậu, tnhẹ nhàng nói: “Quả Đào, làm sao vậy?”
Tả Đào lắc lắc đầu, nhưng nước mắt càng chảy nhiều hơn, nghẹn ngào: “Thật phiền……”
Hiện trường thanh âm thật sự quá lớn, Cat khom lưng muốn nghe Tả Đào đang nói cái gì, cuối cùng nghe ra được câu này ——
“Thật phiền, thật mất mặt, em muốn đem đôi mắt móc xuống.”
Cat: “……”
Người xem dưới đài, cũng không biết ai hét lên trước, khàn cả giọng ——
“Fire, có phải anh khi dễ Pink, mau xin lỗi!!!”
“A a a, xin lỗi a a a!!!”
“Xin lỗi!!!”
Wildfire mọi người: “……”
Ngay cả Cat đang đưa khăn giấy cho Tả Đào cũng hơi tạm dừng động tác.
Cẩn thận nghĩ lại, Tả Đào khóc đến thương tâm như vậy, Tống Thời Hàn quả thật có liên quan.
Ngô Thủy Ba ngồi trên ghế bình luận cười không phúc hậu, nhưng vẫn không quên kiểm soát sân đấu, nói: “Fire, mặc kệ cậu có khi dễ người ta hay không, nhưng cậu là một AD, có phải hay không nên chia sẻ một chút ấm áp cho hỗ trợ của mình?”
Đạo diễn bên ban tổ chức hiển nhiên cũng không bỏ lỡ chuyện này, trực tiếp để máy quay chủ quay màn khóc lớn của Tả Đào. Rất nhanh, hệ thống bình luận được mở ra, toàn bộ bàn hình ba nơi thi đấu một đống comment lướt qua, tất cả đều ——
【 a a a, Súng Máy có thể nói thì nói nhiều một chút!! 】
【 hận tôi không có ở đó, Fire mau dỗ em ấy!! 】
【 a a a a a, ấm áp, cho em ấy ấm áp! 】
【 xin lỗi xin lỗi xin lỗi!! 】
【 Tóc hồng không khóc, mẹ yêu con!! 】
Một lúc lâu sau,
Tống Thời Hàn cúi đầu liếc nhìn Tả Đào đang ngồi bên cạnh đang cố gắng nín khóc, anh khẽ “tsk” một tiếng, biểu tình có chứa vài phần ghét bỏ mà mở tay ôm Tả Đào vào trong lòng ngực.
Cả người Tả Đào đều cứng lại rồi.
Bởi vì còn đang ngồi, cả khuôn mặt của cậu vì động tác này mà vùi vào trong bụng Tống Thời Hàn, gần như có thể cảm nhận được rõ ràng nhiệt độ cơ thể không ngừng từ người kia truyền đến, còn có một chút hương trái cây tự nhiên tươi mát.
Lòng bàn tay ấm áp xoa nhẹ mái tóc cậu.