mấy anh chị học lớp 12 do phải luyện thi, nên họ ko có tham gia..
mấy em khối 10 cũng có 1 đội tham gia thi thể thao đồng đội gì đó.
“Trí Long và Trường Xuân cố lên nhé!”
cô giáo kêu rõ tên 2 chúng tôi và động viên, làm tôi thấy trách nhiệm của mình nặng nề quá..
trong khi tôi vội đứng dậy – “dạ, thưa cô”, thì Long chỉ ngồi chống cằm, nhìn cô giáo cười cười, thái độ ko được hay ho gì lắm, mà cô cũng ko la cậu ta..
đúng là cậu ấm..
“cậu phải đứng lên trả lời cô chứ!!”
tôi húych vai Long nhẹ và nói thì thào, mặt cau lại, cậu ấy ngó tôi 1 vài giây rồi mới đứng dậy, cúi đầu
“XULOLA vô địch rồi!! khỏi lo, cô ạ!”
thế là mọi người vỗ tay tán thưởng ầm ầm, cô giáo tỏ vẻ tin tưởng, khóac tay cho 2 đứa ngồi xuống..
cái miệng bộp chộp, nói trước bước ko qua cho coi.
thấy mặt tôi bực bội và khó chịu, Long ghé tai tôi nói nhỏ..
“đừng lo, we’ll win, dear Xu Xu^^”
dear dear con khỉ! >_<
………………
giờ chơi tôi thấy Long và Lãm chạy đi đâu đó ra khỏi trường, chốc lát Long vào lớp trễ 10 phút, sau lưng giấu cái túi nylon
màu xanh đậm..chằng biết là cái gì..
vẻ mặt tí ta tí tởn.
cho đến khi ra về, tôi còn chưa kịp cài nút cặp sách, Long đã kéo tay áo tôi.
“khoan về đã, chờ chút đi.”
“chờ ai??”
“có cái này cho Xu Xu!!”
“cái gì cho tớ?”
“heheheh..”
đợi cho tới lúc mọi người đều đã ra về, trong lớp chỉ còn lại tôi, Long, và Lãm cũng vừa từ bên lớp cậu ấy sang..
họ lại có trò nào mới nữa đây.. +___+
hay là … tập chạy nữa? ôi…còn đến 10 ngày nữa mà..
“nhắm mắt lại đi!!”
“sao? chi vậy?”
“đã bảo nhắm đi mà!!!!!!”
hic hic, uh, thì nhắm… đừng có hù tớ bằng…thằn lắn đấy nhá, ko thì tớ sẽ méc Đu Đu…
trong lúc mắt tôi nhắm kín, Long đặt vào tay tôi 1 cái hộp vuông nặng nặng, rồi bảo tôi mở mắt ra…
một chiếc điện thoại Samsung mới toanh.
whew…thế..?
“cái này??”
“tiền thưởng của 2 đứa tôi, mua tặng Xu Xu đó”
Long nói 1 cách hạnh phúc, như thể cậu ấy vừa làm được
điều gì đó thực sự ý nghĩa lắm lắm..
tôi hướng mắt sang Lãm, cậu ấy khẽ gật đầu..
“tại..sao?”
“thắng là nhờ Xuân, nhờ Xuân thi IQ, nhờ Xuân đánh thắng ván cờ..nên Xuân xứng đáng hơn chúng tôi.”
Lãm giải thích trôi chảy, có vẻ đã chuẩn bị sẵn câu này rồi, mặc dù cũng rất…thích có điện thoại
(vì có thể gọi cho Đu Đu ko sợ mẹ biết^^)
nhưng tôi vẫn quen thói tự trọng quá cao…
“tớ ko thích khi ko nhận quà của ai cả..”
“Xuân cứ cầm….”
“KHI KHÔNG LÀ THẾ NÀO HẢ? thằng Lãm nó đã nói Xu có công lớn mà!!”
nếu Lãm chỉ vừa mở miệng thuyết phục 1 cách ôn hòa, thì Long la toáng lên và nhét cái điện thoại vào ngăn cặp của tôi.