Buổi trưa thứ bảy phòng tôi bàn đặt nước uống, tôi vẫn đang nghĩ phải lấy lý do gì đặt cho lão thì mấy anh chị trong phòng đã bảo tôi mua cho lão lấy lòng, lúc ấy tôi cảm thấy vừa vui lại vừa tội lỗi khi giấu mọi người về mối quan hệ của chúng tôi.
Lúc nghỉ trưa xong thì nước được giao tới, tôi vừa cầm điện thoại định nhắn tin cho lão thì lão đã xuất hiện, tôi lanh lẹ lấy ly trà xanh chạy đến hai tay kính cẩn đưa lão: “Em mời sếp”
Trong khoảng cách gần, tôi thấy rõ khóe môi lão cong lên như đang nén cười, lão cầm lấy, lạnh lùng nói: “Đừng có nghĩ mấy thứ này mua chuộc được tôi”
Đợi lão đi rồi tôi quay lại thì phát hiện mọi người nhìn tôi với vẻ mặt xót thương, có một chị lớn hơn tôi vài tuổi nói: “Em xui quá, vô lúc sếp đang không vui”
Tôi ngơ ngác hỏi: “Sao sếp lại không vui vậy chị?”
Chị ấy giải thích: “Hồi tháng mười hai năm rồi sếp cãi nhau với bạn gái hay sao đó, mặt lúc nào cũng lạnh tanh, kể từ lúc đó tới bây giờ bị vậy luôn đó”
Cả buổi chiều hôm đó, tôi tra ra được không ít chuyện về lão, lão ở công ty trước đây khá dễ chịu nhưng sau khoảng thời gian chiến tranh lạnh với tôi thì thay đổi hoàn toàn trong mắt mọi người, thế nên ai cũng nghĩ vì tôi xui xẻo vào làm trong lúc lão đang khó ở nên tôi mới bị lão ức hiếp.
#80
Trong phòng làm việc có một cô gái ngang tuổi tôi, tính cách giống hệt trà xanh, cô gái trà xanh này trước mặt mọi người tỏ ra dễ thương thân thiện, sau lưng lại nói xấu họ qua điện thoại, nhờ một lần tình cờ nghe thấy cô gái này chửi một chị trong phòng qua điện thoại với bạn lúc trong toilet giờ nghỉ trưa, tôi đã nhận ra bộ mặt thật của cô gái này, cô ta cũng biết tôi phát hiện nên cũng không còn giả vờ khách sáo với tôi nữa.
Sau khi cô gái trà xanh bị tôi phát hiện con người thật, đầu giờ làm việc buổi chiều cô ta đem một xấp tài liệu đến chổ tôi giao cho tôi giải quyết thay cô ta. Trước đây đã nói rõ việc ai nấy làm, cô ta cũng không phải trưởng phòng mà lại ra lệnh cho tôi, vậy nên tôi đã từ chối.
Ngay lập tức, cô gái trà xanh đập mạnh xấp tài liệu xuống bàn, quát lớn: “Nhân viên mới thì biết điều chút đi”
Mấy anh chị trong phòng vừa mới phát âm được chưa kịp nói thì lão đột nhiên xuất hiện, mặt lão phừng phừng lửa giận trừng mắt nhìn cô gái trà xanh, trong không gian yên lặng phát lên tiếng quát lớn tiếng của lão: “Ở đây là công ty hay là cái chợ? Cô có giỏi thì lên làm sếp đi, nhân viên của tôi tôi chưa la thì không đến lượt cô”
Ai nấy đều giật mình trước cơn giận của lão, dù không phải là lần đầu tiên thấy lão nổi giận, nhưng mỗi lần nhìn thấy lão như vậy tôi tự động bật chế độ sợ hãi, thậm chí sợ đến mức quên cả hô hấp, tay chân bủn rủn, còn cô gái trà xanh thì trắng bệt mặt ra khóc lóc xin lỗi lão.
