Nàng chỉ phụ trách đánh cho cặn bã rớt từ trên đám mây xuống mặt đất, về cái khác, không cần thiết ghê tởm chính mình.
Có điều cái này lại làm Khương Tự có lòng tin.
Nàng có thể đem tên ác ma như Trường Hưng Hầu thế tử Tào Hưng Dục ra công lý, thì cũng có thể vạch trần bộ mặt thật của loại ngụy quân tử Chu Tử Ngọc.
Nghĩ thông suốt cái bẫy mà kiếp trước Khương Y rơi vào, Khương Tự bình tĩnh hơn rất nhiều.
Nếu thiết cục của Chu Tử Ngọc không thể không rời khỏi đôi song sinh Tình nhi, Vũ nhi, muốn phá hư cục kia liền rất đơn giản, chỉ cần một người trong Tình nhi hoặc Vũ nhi biến mất là được rồi.
Trước mắt tới xem, đương nhiên là giải quyết Vũ nhi bên trong dân trạch kia là tiện nhất.
Nhưng Khương Tự không đến vạn bất đắc dĩ sẽ không tính làm như vậy.
Vô luận là Vũ nhi hay là Tình nhi, chẳng qua cũng chỉ là một quân cờ, mấu chốt chân chính vẫn là Chu Tử Ngọc.
Nàng hiện tại phá hư kết cục kiếp trước lại như thế nào, sài lang làm bạn ở bên người trưởng tỷ, có vô số biện pháp có thể đưa trưởng tỷ vào chỗ chết, giải quyết Chu Tử Ngọc mới là biện pháp nhất lao vĩnh dật.
“A Tự……” Úc Cẩn rốt cuộc nhịn không được mở miệng, “Nàng còn vò nữa, tay áo của ta sẽ rách……”
Khương Tự lấy lại tinh thần, ngượng ngùng thu hồi tay.
Úc Cẩn ghé tới: “Nàng có phải nghĩ thông suốt cái gì rồi không?”
“Ừ.” Khương Tự gật đầu.
Đuôi mắt hẹp dài của thiếu niên hất lên, lộ ra ý cười nhạt nhè nhẹ: “Đây là công lao của ta nhỉ, có phải nên có khen thưởng gì không?”
Tâm tình Khương Tự xác thật không tồi, thấy bộ dạng mặt dày mày dạn của hắn, cười nói: “Có.”
“Cái gì?”
Bờ môi mềm mại của thiếu nữ sáp tới.
Úc Cẩn nháy mắt ngơ ngẩn, rất nhanh vui sướng che trời lấp đất như thủy triều thổi quét hắn, làm hắn cam tâm tình nguyện bị đắm chìm.
Hắn dùng sức ôm lấy thiếu nữ, môi răng giao triền, nhiệt liệt như lửa.
Một hồi lâu, hai người tách ra, đi cùng với tiếng chuyển động kẽo kẹt kẽo kẹt của trục xe, là hô hấp dồn dập của hai người.
Úc Cẩn bỗng nhiên xốc lên mành cửa sổ xe, dùng sức hít mấy ngụm không khí lạnh lẽo.
Bình tĩnh, càng là thời điểm thắng lợi trong tầm tay càng phải bình tĩnh, nóng lòng cầu thành chính là tối kỵ của binh gia ……Khương Tự sửa sang lại quần áo hơi loạn, khôi phục điềm nhiên như không có việc gì.
Úc Cẩn vừa thấy liền không vui.
Hắn còn đang như thiêu như đốt, lúc lên lúc xuống đây này, nàng dựa vào cái gì thành người không có việc gì?
Khi không khi dễ người ta như vậy!
“A Tự.” Hắn kêu một tiếng.
Khương Tự nhìn qua.
“Nàng vừa mới hôn ta.”
Khương Tự nhướng mày, cũng không phủ nhận.
“Chủ động.” Úc Cẩn cường điệu.
Khương Tự vẫn như cũ thờ ơ, Úc Cẩn có chút nóng nảy: “A Tự, nàng chẳng lẽ không nên chịu trách nhiệm sao?”
Khương Tự dựa vào xe vách tường, cười nói: “À không.”
Úc Cẩn chán nản.
Có thể nói không chịu trách nhiệm đến đúng lý hợp tình như thế, da mặt nha đầu này càng ngày càng dày.
Nói không lại lại không thể đánh, hắn nhắm mắt lại giận dỗi.
Khương Tự lặng lẽ đánh giá hắn.
Ngũ quan thiếu niên ngày càng sắc bén, dưới môi mọc ra lông tơ mờ mờ, khi nhắm mắt lại lại có loại mềm mại cùng ngốc nghếch của trẻ con.
Người trước mắt càng ngày càng giống dáng vẻ trong trí nhớ của nàng.
Một đời này, bọn họ quen nhau sớm hơn một năm, tình cảnh đã hoàn toàn khác với kiếp trước.
Có lẽ…… Bọn họ có thể bắt đầu một lần nữa?
Ý niệm này chợt sinh ra, như ngọn lửa trong gió lạnh, yếu ớt lại trân quý.
Khóe mắt Khương Tự tự dưng lên men, ngực trướng đến căng đầy.
Nàng thật sự có thể cùng hắn bắt đầu một lần nữa sao, lần nữa đi vào vòng lốc xoáy của hoàng gia, mặc dù rơi vào kết cục chết không chỗ chôn như kiếp trước cũng không hối hận?
Một giọt nước mắt lặng yên biến mất ở khóe mắt.
Không thể phủ nhận, phàm phu tục tử như nàng, vẫn có chút sợ hãi.
Thiếu niên đột nhiên mở mắt, kéo thiếu niên khóe mắt ửng đỏ vào trong lòng ngực.
Bên tai là tiếng chuyển động có quy luật của trục xe, mà không có quy luật lại là tiếng tim đập của hai người.
Úc Cẩn chống cằm lên mái tóc đen dày của Khương Tự, thở dài: “Được rồi, không cần nàng phụ trách còn không được sao, đừng khóc.”
Nha đầu ngốc này, thật đúng là cho rằng hắn ngủ rồi sao, thế mà lại nhìn lén hắn.
Hì hì, nhìn lén hắn đó.