“Không có gì, có thể tìm chưởng môn quý phái ở đâu?” Lâm Hiên thản nhiên nói, gã tu sĩ Linh Động kỳ kia có thân phận quá thấp, hỏi nữ tu Trúc Cơ kỳ này sẽ tốt hơn.
“Chưởng môn hiện đang ở trong Tiên Vân Điện, xin người chờ vãn bối phát Truyền Âm Phù để chưởng môn cùng các vị sư thúc sư bá đến nghênh tiếp tiền bối. ” Nữ tu nhu thuận nói.
“Không cần, ngươi cứ dẫn đường cho ta là được” Thanh âm Lâm Hiên nhàn nhạt vang lên.
“Vâng “
Nữ tử thi lễ thêm lần nữa rồi đi bay trước. Lâm Hiên tuy không muốn phô trương nhưng đám tu sĩ Thiên Tuyền Môn rất nhanh đã nhận được tin tức.
Trừ hai vị trưởng lão đang ở thời khác sinh tử bế quan không thể ra thì toàn bộ đều tới nghênh tiếp.
Lúc này bên cạnh phu thê môn chủ còn có một thiếu nữ niên kỷ còn thanh xuân, dáng người dong dỏng cùng dung nhan xinh đẹp, so với mẫu thân thì còn mỹ miều hơn vài phần. Chẳng trách Cùng lão quái lại để ý đến nàng.
Hàn huyên một hồi, bọn họ dẫn Lâm Hiên đến Thính Khách Đường. Lâm Hiên nhíu mày thầm truyền âm Từ Nhân, hắn không muốn có đông người nên không cần các trưởng lão khác ở đây. Chúng tu sĩ tuy ngạc nhiên nhưng đâu dám tỏ ra bất mãn, đành nối đuôi nhau rời khỏi thính đường. Nơi này chỉ còn lại phu thê môn chủ cùng thiếu nữ mỹ miều kia.
“Tiền bối đại giá quang lâm, không biết là có chuyện gì quan trọng, người có gì phân phó thì chỉ cần phát ra Truyền Âm Phù là chúng vãn bối tận lực.” Vẻ mặt nam tử nho nhã đầy cung kính.
Lâm Hiên cũng không vòng vo: “Trịnh môn chủ, ngươi tặng cho Lâm mỗ đại lễ hai mươi vạn tinh thạch cùng lệnh phù có quyền sinh sát, những lễ vật này khách nhân bình thường không thể hưởng thụ. Có phải ngươi muốn Lâm mỗ làm thái thượng trưởng lão của quý môn chăng?”
Lâm Hiên nói thẳng như vậy lại khiến nam tử nho nhã hoảng sợ lắp bắp nói: “Tiền bối xin đừng hiểu nhầm, Trịnh mỗ biết cao nhân như người sẽ không để bổn môn trong mắt, vãn bối tuyệt không có ý bất kính, những lễ vật kia chỉ là….”
“Ngươi không cần khẩn trương như thế” Lâm Hiên nhíu mày: “Ngươi chưa hỏi qua sao biết Lâm mỗ sẽ không đồng ý làm Thái thượng trưởng lão Thiên Tuyền Môn các ngươi? “
“Tiền bối vậy là đã đồng ý… Người không nói giỡn chứ!” Nam tử nho nhã ngẩn ngơ, nhất thời vẻ mặt đầy kinh hỉ.
“Hừ, ngươi cho rằng Lâm mỗ quá nhàn rỗi nên tìm ngươi giỡn sao?” Lâm Hiên nhíu mày mở miệng.
“Xin tiền bối thứ lỗi, là vãn bối quá đỗi vui mừng nên nhất thời hồ đồ.”
Nam tử nho nhã thân là nhất môn chi chủ, do quá cao hứng mà nói năng lộn xộn.
Cũng khó trách hắn. Tu tiên giới cường giả vi tôn, có một vị tu sĩ Nguyên Anh thần thông còn vượt cả lão quái trung kỳ một bậc gia nhập, từ nay chẳng phải bổn môn có thể tung hoành U Châu này sao?
Vẻ mặt Từ Nhân cũng tràn đầy kinh ngạc, điều này không giống cách xử sự khi xưa của Lâm Hiên, có điều nàng cũng rất vui mừng.
“Sư thúc, đệ tử sẽ lập tức triệu tập đệ tử trong môn, mời thêm các khách nhân cử hành nghi lễ nhập tông thật long trọng” Nam tử nho nhã vẻ mặt sáng ngời nhanh nhẹn nói.
Lâm Hiên nghe vậy cũng không phản đối, không phải hắn thích điều này mà hiện tại cũng cần phô trương thanh thế cho đám tu sĩ U châu biết rằng, Thiên Tuyền Môn đã có một lão quái Nguyên anh trung kỳ chống lưng.
“Các ngươi tổ chức càng giản đơn càng tốt, khi nào cần lão phu sẽ xuất hiện”
“Sư thúc, đệ tử xin ra sức hoàn thành…”
Lần này xưng là lão phu khiến Lâm Hiên có cảm giác là lạ nhưng đã là Thái thượng trưởng lão đương nhiên phải xưng như thế.
Lâm Hiên gật đầu lộ ra vẻ hài lòng: “Ta còn có một việc muốn nói, Bái Hiên Các cũng nghe sự phân phó của ta. Lát nữa các ngươi cầm tín vật của ta phái người tới Phiêu Vân Cốc liên lạc với đại các chủ là Lục Doanh Nhi, hai tông môn hợp tác cho tốt.”
“Vâng, sư thúc” Nam tử nho nhã nghe thất vậy thì sắc mặt càng thêm vui mừng, đại danh của Bái Hiên Các tất nhiên hắn đã nghe qua. Đây chính là thương minh lớn nhất U Châu này, nếu hai nhà liên thủ thì quả thật như hổ mọc thêm cánh.
Sau khi Cực Ác Ma Tôn ngã xuống, Ma đạo không khỏi suy thoái, mà Linh Dược Sơn cùng Bích Vân Sơn trước sau nối tiếp nhau rời khỏi U Châu. Hiện tại chỉ có Lôi Vân Sơn Trang cùng Nhất Tuyến Hạp là hai thế lực mạnh nhất.
Tuy những năm nay Thiên Tuyền Môn quật khởi nhanh nhưng căn cơ so với nhị phái chính đạo còn rất chênh lệch. Hiện tại đã có Lâm Hiên gia nhập, cùng Bái Hiên Các ủng hộ thì đcó thể cùng hai môn phái kia tranh phong, thậm chí còn chiếm chút ưu thế.
Ngẫm tới đây mà nam tử nho nhã mừng không để đâu cho hết, đối với Lâm Hiên thêm cung kính vạn phần.
Lâm Hiên cùng với phu thê Từ Nhân hàn huyên một lát rồi ánh mắt dừng lại tại thiếu nữ đứng bên cạnh: “Đây là nữ nhi của các ngươi? “
“Tham kiến sư tổ.”
Thiếu nữ này cũng rất thông tuệ, không cần phụ mẫu phân phó đã tiến lên quỳ xuống, ánh mắt khẽ liếc nhìn Lâm Hiên. Trong lòng nàng vô cùng cảm kích đồng thời cũng có chút tò mò đối với vị tiền bối thiếu niên này. Nghe nói niên kỷ hắn cùng mẫu thân không mấy chênh lệch lắm nhưng đã ngưng thành Nguyên Anh.
“Đây chính là tiểu nữ của đệ tử, tự một chữ Tuyền.”
Lâm Hiên yên lặng không nói song lại nheo hai mắt đánh giá thiếu nữ.
Hiển nhiên như vậy có chút không ổn, không những Trịnh Tuyền đỏ ửng mặt mà phu thê Từ Nhân cũng kinh ngạc nhưng không dám mở miệng.
“Nữ nhi của các ngươi khi tu luyện, có phải thường xuyên gặp bình cảnh, tiến triển chậm chạm vô cùng đúng không?” Lâm Hiên thu hồi ánh mắt nhàn nhạt mở miệng.
“Đúng vậy, có phải sư thúc đã nhìn ra điều gì, mong rằng người đoái thương mà chỉ cho tiểu nữ một con đường sáng” Phu thê Từ Nhân liếc nhau vội quỳ xuống, mi mắt ửng đỏ lên.
Dù nhân tình thế thái của tu tiên giả không thể so với phàm nhân nhưng có ai lại không yêu thương cốt nhục của mình. Mà tu đạo của Trịnh Tuyền thì quả thực vô cùng kỳ lạ và gian nan. Khi sinh ra không lâu hai phu thê đã kiểm tra tư chất nhi nữ, tuy không phải là Thánh linh căn hay Dị linh căn nhưng cũng rất tốt, theo lý giai đoạn đầu tu hành sẽ thuận buồn xuôi gió. Mà phụ thân lại là nhất môn chi chủ nên so với đồng trang đồng lứa thì tinh thạch và đan dược của nàng sung túc hơn nhiều.
Dưới điều kiện tốt như vậy thì hơn mười năm có thể tu luyện đến Linh Động kỳ đỉnh phong, thậm chí tiến giai Trúc Cơ. Nhưng từ khi nàng lên năm tuổi đã bắt đầu hấp thu thiên địa linh khí, không ngờ lại thường xuyên gặp phải bình cảnh, điều này cũng thật cổ quái đến phụ mẫu nàng đều có tu vị Ngưng Đan kỳ mà không hiểu tại sao.
“Ngươi đưa tay ra”
“Dạ!”
Trịnh Tuyền đỏ mặt nhưng vẫn ngoan ngoãn vươn tay phải về phía Lâm Hiên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Lâm Hiên cầm lấy tay nàng đem pháp lực lưu chuyển, một đạo linh lực tinh thuần liền truyền vào đan điền thiếu nữ, sau đó tán đi tứ chi bách hải.
Phu thê Từ Nhân không dám thở mạnh lẳng lặng đứng chờ. Thật lâu sau Lâm Hiên mới buông tay ra.
“Thì ra là vậy”
“Tiền bối đã phát hiện ra điều gì, chẳng lẽ công pháp tu luyện của tiểu nữ không ổn? ” Từ Nhân lo lắng mở miệng.
“Không phải là công pháp mà là ở tư chất. “
“Về tư chất? Điều này sao có thể, Tuyền nhi dù không quá nổi trội nhưng linh căn cũng rất tốt”
“Hừ, ta đâu có nói tư chất nha đầu này kém, mà do có linh căn biến dị Âm thuộc tính, còn tốt hơn nhiều so với hai phu thê ngươi, thậm chí sánh ngang với Thánh linh căn. Có điều người mang loại linh căn này không biết là phúc hay họa đây” Lâm Hiên lắc đầu thở dài.
Hai phu thê Từ Nhân như lọt vào mê cung, nếu không phải Lâm Hiên là tu tiên giả Nguyên Anh trung kỳ thì bọn họ đã lên tiếng phản bác. Bọn họ rõ ràng đã kiểm tra nữ nhi rõ ràng không phải là dị linh căn.
Huống hồ bọn họ chưa từng nghe nói qua dị linh căn Âm thuộc tính gì gì đó! Mà là phúc hay họa là sao? Hai phu thê khẩn trương đến mức mồ hôi lạnh toát đầy người.
“Hừ, từ thuở hồng hoang đến nay cũng chỉ có vài người có dị linh căn âm thuộc tính. Phu thê các ngươi chưa từng nghe nói cũng không lạ”
Như đoán được nghi hoặc trong lòng bọn họ Lâm hiên lạnh nhạt mở miệng.
“Xin sư thúc điểm hóa cho”
“Từ sư điệt, thời điểm thoài thai nha đầu này ngươi có gặp phải quái vật âm ti nào không? Như là quỷ vương, thậm chí là quỷ đế chẳng hạn?”
Home » Story » bách luyện thành tiên » Chương 309: Chân Linh Nhất Kích