Tống Tả và Tống Hữu bị thương nặng, còn bị mất tu vi vì đã chạy tới Hoài Thành hái thuốc để chữa trị cho Mã Siêu, sau đó bị người của Dược Vương Cốc đuổi giết.
Đương nhiên Dương Thanh sẽ không đối xử tệ bạc với họ.
Nghe thấy Dương Thanh nói thế, hai anh em nhà họ Tống giật mình, Tống Tả vội nói: “Cậu Thanh, đan dược này quá quý giá, nếu cho chúng †ôi uống thì đúng là lãng phí, cậu cứ giữ lại dùng đi, chúng tôi không vội”.
Dương Thanh nói: “Tiền bối không cần nói nhiều nữa, hai người đi tìm thuốc cho anh em của tôi nên mới bị người của Dược Vương Cốc hủy tu vi, chỉ là hai viên thuốc thôi mà”.
Nghe thấy thế, anh em nhà họ Tống đều có vẻ cảm động, không nói thêm gì nữa.
Phùng Tiểu Uyển vội lấy đan dược ra, bỗng kích động nói: “Đây là Phá Kính Đan! Sau khi uống nó, cao thủ dưới Siêu Phàm Ngũ Cảnh có thể tăng một cảnh giới, cho dù đã vượt qua Siêu Phàm Ngũ Cảnh, nếu tích lũy đủ thì cũng có thể đột phá một cảnh giới sau khi uống viên thuốc này”.
Nghe thấy Phùng Tiểu Uyển nói thế, anh em nhà họ Tống càng thêm kinh hãi.
Họ biết trên đời có rất nhiều thứ kỳ lạ, nhưng không ngờ trong một viên thuốc lại chứa đựng năng lượng lớn đến thế.
Dương Thanh nói: “Tiền bối Tả tiền bối Hữu, hai người uống luôn đi!”
Anh còn rất nhiều chuyện phải làm, nếu có thể giúp cảnh giới của hai anh em họ tăng lên thì cũng có tác dụng lớn với anh.
Sau khi Mã Siêu tỉnh lại, anh còn phải đi tìm Tân Thanh Tâm, bây giờ Tân Y đã trở thành người của Thánh Cung, còn đám người Tân Thanh Tâm thì sao? Họ đang ở nơi nào? Có khỏe không thế?
Sau khi Tống Tả và Tống Hữu uống Phá Kính Đan, khí thế mạnh mẽ nhanh chóng bùng nổ từ người họ.
Trong mắt Dương Thanh xuất hiện vẻ kinh ngạc, anh biết một số đan dược có dược hiệu rất mạnh, nhưng không ngờ hiệu quả của Phá Kính Đan lại mãnh liệt đến thế.
Vừa uống Phá Kính Đan, cảnh giới của hai người đã lần lượt đột phá đến Siêu Phàm Ngũ Cảnh.