Thấy đạo sĩ áo vải lao tới chỗ Dương Thanh, bảy cao thủ liếc nhìn nhau, trong mắt tràn ngập vẻ kiên định, tất cả họ đều xông về phía Dương Thanh, sợ nếu mình đến chậm thì Dương Thanh sẽ bị giết mất.
Lúc này, trời bỗng đổ mưa phùn, như muốn gột rửa mùi máu tươi ở đây.
Dương Thanh hít sâu một hơi, trong đôi mắt đỏ ngầu lóe lên sát khí mãnh liệt.
Tôi vốn không có thù oán gì với các người, nhưng nếu các người đã muốn đẩy tôi vào chỗ chết vì lợi ích, vậy tôi cũng không cần nương tay nữa.
“Kiếm đến đây!”
Dương Thanh bỗng hô lớn.
Ngay sau khi anh dứt lời, một cảnh tượng khiến mọi người khiếp sợ đã xuất hiện.
tr Những giọt mưa bỗng ngừng giữa không ung.
Sau tiếng hô của Dương Thanh, các giọt mưa đều hóa thành thanh kiếm nước nhỏ, mưa kiếm giăng đầy trời.
trì Khí thế vô cùng đáng sợ lan khắp không ung.
Những cao thủ đang xông tới chỗ Dương Thanh cũng không nhận ra nguy hiểm đang đến gần, vần điên cuồng lao về phía anh.
Khi đạo sĩ ảo vải sắp xông tới nơi, Dương Thanh đã ngưng tụ xong mưa kiếm.
Anh bỗng khoát tay, quát: “Rơi “Phập phập phập!”
Mưa kiếm đang ngừng giữa không trung bỗng rơi xuống.
Dị hi ta TW.
Ngay sau đó, bảy cao thủ đang lao tới chỗ ương Thanh đều phát ra tiếng kêu đau đớn.
Những cao thủ đang đứng xem khiếp sợ phát lên, mưa kiếm đã giáng vào đầu, vào mặt, vào ¡ của bảy cao thủ kia, để lại vô số vết máu trên phần da lộ da ngoài của họ.