Thời điểm ở Thiên Tinh Thành, Mộc Thắng Tuyết cùng Nhiếp Vân từng đấu một hồi, khi đó tuy Phá Không Diệt Tịch kiếm của hắn lợi hại, lại không tính nhập môn, bây giờ nước biển uy áp như thế, cũng có thể một kiếm đãng bát phương, kiếm khí tung hoành, đủ thấy uy lực!
– Mộc Thắng Tuyết này trước kia bất hiện sơn bất lộ thủy, ta còn tưởng rằng thực lực không được tốt lắm, hiện tại xem ra, quả nhiên không giống bình thường, về sau xem ra cũng phải lôi kéo thoáng một phát!
Thất hoàng tử lộ ra thần sắc kinh ngạc.
– Vân Đồng này chết chắc rồi, loại kiếm thuật này, cho dù cường giả Chí Tôn đỉnh phong ở thời kỳ toàn thịnh cũng khó ngăn cản, chứ đừng nói hắn hiện tại rồi!
Mộ Hà cũng lông mi cong lên, khóe miệng lộ ra cười lạnh.
Nàng bất đồng tỷ tỷ Mộ Thanh, Mộ Thanh làm người vô cùng nghĩa khí, mà nàng thì xem xét thời thế, biết rõ thời khắc mấu chốt nên đầu hàng ai, mới có thể đạt được lợi ích càng lớn!
– Chết đi cho ta!
Mộc Thắng Tuyết thấy thiếu niên tựa hồ không còn khí lực trốn tránh, hưng phấn cười lớn một tiếng, trường kiếm theo gió vượt sóng, thẳng tắp đâm về ngực của thiếu niên.
Đinh!
Trường kiếm cùng ngực của hắn va kích, bất quá không có xuất hiện tình huống một kiếm đâm thủng lồng ngực, mà phát ra một tiếng kim thiết va chạm giòn vang, Phá Không Diệt Tịch kiếm vô cùng uy lực của Mộc Thắng Tuyết thậm chí ngay cả làn da của thiếu niên cũng không có đâm rách!
– Cái này… Điều đó không có khả năng!
Không chỉ Mộc Thắng Tuyết ngây người, bọn người Thất hoàng tử, Tề Dương chứng kiến một màn trước mắt, tất cả đều trừng mắt, không thể tin được.
Một kiếm đâm vào trên người, ngay cả làn da cũng không có đâm rách, chớ nói chi là đả thương người? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
– Trên người hắn nhất định có Bảo Khí phòng ngự!
Đột nhiên Thất hoàng tử nhớ ra cái gì đó, đồng tử co rụt lại, không ngừng rống lên.
Binh khí đồng dạng huyết thống, cũng chia là năm cấp bậc Hoàng, Vương, Hầu, Quý, Phàm, bao trùm Hoàng tộc binh khí đúng là Bảo Khí do cường giả Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh luyện chế!
Bảo Khí, còn gọi là pháp bảo, tu vi đạt tới Đoạt Thiên Tạo Hóa Cảnh, trong cơ thể ngưng tụ pháp lực, vận dùng pháp bảo, phi thiên độn địa không gì làm không được, một kiếm của Mộc Thắng Tuyết cường đại như thế, không có cảm thấy đối phương có chân khí chấn động liền ngăn trở, chỉ có thể nói rõ, trên người hắn có pháp bảo vượt qua Hoàng tộc thượng phẩm binh khí!
Loại pháp bảo này ngay cả Bí Cảnh lão tổ cũng không có, Thất hoàng tử như thế nào không hưng phấn?
– Phòng ngự pháp bảo? Cọng lông pháp bảo!
Nghe được Thất hoàng tử gầm rú, Nhiếp Vân thế mới biết Linh Tê Luyện Thể Quyết đệ tứ trọng đại thành của mình, lực phòng ngự quá kinh người, bị hiểu lầm trở thành pháp bảo, bất đắc dĩ lắc đầu, bàn tay duỗi về phía trước.
Lạch cạch!
Mộc Thắng Tuyết bị đập bẹp, như một con gián bị giẫm trên mặt đất.
– Ah…
– Cái này……
– Hắn một cái tát liền đập Mộc Thắng Tuyết nằm trên mặt đất?
Chứng kiến tràng cảnh trước mắt, mọi người trong nháy mắt liền yên lặng xuống, tất cả đều trừng lớn hai mắt, miệng mở to, toàn thân run rẩy.
Thực lực của Mộc Thắng Tuyết cùng bọn hắn không kém nhiều, toàn lực đâm ra một kiếm, rơi xuống trên người đối phương, da cũng không có đâm rách, đối phương khẽ vươn tay lại như đập con ruồi đập hắn nằm bẹp, đây là cái thực lực
gì?
– Hắn… Hắn thậm chí có loại thực lực này? Như thế nào sẽ tiến bộ nhanh như vậy?
Những người khác khiếp sợ, Bách Hoa Tu cũng tú mục trợn tròn, thiếu chút nữa tươi sống hù chết.