Lúc này, quanh người đạo sĩ áo vải tràn ngập sát khí, lão ta nhìn chăm chằm vào Dương Thanh bằng ánh mắt tàn nhân: “Nếu vậy, bây giờ tôi sẽ tiễn cậu lên đường!”
Dương Thanh cười lạnh: “Muốn giết tôi á? Cứ tới đây đi!”
Sau khi anh nói xong, khí thế cuồng bạo cũng bùng nổ từ người anh.
Chiến Thần Quyết vận chuyển trong người anh, huyết mạch cuồng hóa được kích hoạt, cộng thêm dao găm linh khí, khí thế của anh lập tức tăng vọt.
Anh chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Bát Cảnh đỉnh phong, nhưng khí thế lại sánh ngang với Siêu Phàm Cửu Gảnh trung kỳ, có xu hướng đạt tới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ.
Những cao thủ đang đứng xem xung quanh đều sững sờ, họ đến vì dao găm linh khí trong tay Dương Thanh, đương nhiên cũng đã tìm hiểu về anh.
Họ biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng chưa bao giờ thấy Dương Thanh chiến đấu hết, nên họ cứ nghĩ người ngoài đã thổi phồng thực lực của Dương Thanh.
Nhưng bây giờ, trận chiến còn chưa bắt đầu, họ đã cảm nhận được khí thế đáng sợ của Dương Thanh, trong vô số cao thủ ở đây, có lẽ chỉ mình đạo sĩ áo vải có khả năng đánh bại anh, về phần những người khác, cho dù hợp sức thì cũng không thăng Dương Thanh được.
“Không hổ là thanh niên được cung chủ khen ngợi, đúng là rất mạnh”.
Đạo sĩ áo vải không hề che giấu sự tán thưởng với Dương Thanh, lão ta híp mắt: “Để tôi xem thử cậu mạnh tới mức nào”.
Sau khi dứt lời, đạo sĩ áo vải đã lao đến chỗ Dương Thanh, lão ta không hề chủ quan, chỉ với khí thế mà Dương Thanh phóng ra đã đủ để lão ta dốc toàn lực đối phó rồi.
Thấy đối phương sắp xông tới, Dương Thanh cũng bất chợt hành động, tốc độ không hề thua kém đạo sĩ áo vải, gân như trong nháy mắt, hai người đã xông tới trước mặt nhau.
Đạo sĩ áo vải đánh vào đầu Dương Thanh.
Thấy cảnh tượng này, các cao thủ đang vây xem đều giật mình.
“Kim Cương chưởng!”
Có người hoảng sợ nói.