Sát thủ dám làm thế, rõ ràng đã tính toán xong. Khi đối phương đi giết giết kiếm khách Ảnh Tử, Dương Thanh không thể ngăn cản, chỉ có thể ném dao găm linh khí ra để giết sát thủ.
Không những thế, đối phương còn tính ra thời điểm Dương Thanh ném dao găm linh khí, từ đó mới có thể né tránh đúng lúc dao găm linh khí sắp đâm vào người.
Sau đó đối phương lao tới chỗ Dương Thanh, mọi chuyện chỉ diễn ra trong chớp nhoáng.
Con ngươi Dương Thanh bỗng co lại, sau khi ném dao găm linh khí đi, không có sự bổ trợ từ dao găm linh khí, thực lực của anh lập tức giảm mạnh.
“Huyết mạch cuồng hóa!”
Dương Thanh tức giận quát, khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người anh.
Thực lực vốn đã suy yếu sau khi mất dao găm linh khí lại bùng nổ vì huyết mạch cuồng hóa được kích hoạt.
Sát thủ đâm mạnh dao găm linh khí trong tay về phía trái tim Dương Thanh.
Dương Thanh bỗng giậm mạnh chân, cưỡng ép đổi hướng, vừa hay chếch đi mười centimet, anh siết tay thành nắm đấm rồi vung mạnh.
“Phập!”
“Rầm!”
Dao găm linh khí của sát thủ cảm vào vai Dương Thanh, còn cú đấm toàn lực của Dương Thanh thì nặng nề nện trúng lồ ng ngực đối phương.
Sát thủ bay xa mười mấy mét, lập tức hộc máu.
Còn bả vai bị dao găm linh khí đâm trúng của Dương Thanh thì chảy máu không ngừng.
Nhưng anh vân không có phản ứng gì, hơi nhích chân, lại xông tới chỗ sát thủ.
Sát thủ cũng gắng gượng đứng dậy, chuẩn bị chạy trốn.
“Chạy đi đâu?”
Dương Thanh đuổi theo, sát thủ vừa định nhảy xuống khỏi cửa sổ thì bị Dương Thanh tóm lấy tay.