“Cái gì?”
“…”
Ý cô chính là so với đồ ăn vặt thì nụ hôn vừa rồi kém xa, nhưng cũng không phải đáng ghét như vậy.
Trẫm sẽ giải thích cho ngươi sao?
Tự mình giác ngộ ra đi.
…
“Em họ, tối hôm qua thế nào?”
Lâm Vy tung ta tung tăng kéo Minh Thù đến một góc, tách khỏi tầm nhìn của Lam Tử Khanh và Giang Vọng.
“Cũng bình thường.”
Minh Thù liếc bàn cơm: “Chị cùng anh họ tiến triển đến bước nào?”
Lâm Vy liền suy sụp, khổ sở hỏi: “Em họ, anh Tử Khanh sẽ không thật sự là người đồng tính chứ?”
Minh Thù nhìn hai người đàn ông trước bàn ăn.
“Cũng chưa chắc…”
Thật đúng là…
“Chẳng lẽ chị thật sự phải đi Thái Lan?”
Lâm Vy càng khổ sở: “Chị thấy phụ nữ tốt vô cùng, ngực to mông cong…”
Đáng tiếc anh Tử Khanh không thích.
Lâm Vy rất khó chịu, ngay cả bữa sáng cũng không ăn, mang túi xách thất hồn lạc phách ra ngoài.
“Em nói cái gì với cô ấy?”
Lam Tử Khanh hoàn toàn không xem Minh Thù là em họ ruột thịt, giọng nói cực kỳ ác liệt.
“Anh đoán xem.”
Nhìn thái độ của Tử Khanh, trẫm sẽ không nói cho ngươi biết.
Lam Tử Khanh tức giận trừng cô, chanh chua nói: “Ăn xong cút nhanh lên.”
Lam Tử Khanh đuổi theo Lâm Vy, trên bàn cơm cũng chỉ còn lại Minh Thù và Giang Vọng.
Giang Vọng không yên lòng ăn cháo, di động kêu nhiều lần cũng không nghe.
“Lát nữa em đi đâu?”
“Anh quản tôi à?”
Trên mặt Giang Vọng khẽ biến sắc, chịu đựng tức giận nói nhẹ nhàng: “Tôi đưa em đi.”
Nhịn một lúc sóng yên biển lặng, chờ lão tử xoay người, cô sẽ chờ khóc đi! Ha ha!
Minh Thù mím môi nở nụ cười, không phản bác.
Giang Vọng kỳ quái nhìn cô phân vân, có chút không đúng vì cô đột nhiên không dỗi mình.
Không dỗi mình không phải là vô cùng tốt sao?
Hắn cũng không phải có bệnh cuồng ngược đãi.
Vô cùng tốt, vô cùng tốt.
Minh Thù ăn bữa sáng xong, trợ lý Giang Vọng đã lái xe đến. Hắn thuận tiện đổi một bộ quần áo, chỉnh sửa thành dáng vẻ tinh anh.
“Đi đâu?”
Lên xe Giang Vọng lại hỏi một lần.
Minh Thù lướt di động, một lúc sau mới báo địa chỉ là một quán cafe.
Giang Vọng định vị xong, chuyên tâm lái xe.
Minh Thù vùi mình trên ghế phụ, ăn đồ ăn vặt tiện tay lấy trong nhà Lam Tử Khanh.
“Tô Mãn.”
“Ừ?”
Minh Thù nghiêng đầu.
Ánh mắt Giang Vọng vẫn nhìn về phía trước, hắn hỏi: “Quan hệ bây giờ của chúng ta là gì?”
“Tình một đêm?”
Giang Vọng giẫm mạnh phanh, khiến cho phía sau bóp kèn la um sùm một trận.
Cái gì mà tình một đêm, bọn họ căn bản không có làm qua chuyện gì xấu xa có được gọi như vậy không?
Hắn bình ổn tâm lý, lần thứ hai nổ máy.
Xe ổn định đi phía trước, lúc này Giang Vọng mới nói: “Không phải là em có hiểu lầm gì về tình một đêm chứ?”
“Ngủ một đêm, không phải là tình một đêm thì là gì? Bằng không cho anh ít phí hao tổn nhé?”
Minh Thù dốc lòng muốn chọc giận tên yêu tinh Giang Vọng này.
“A.”
Xem lão tử là tiểu bạch kiểm (*) à?
Không có cửa đâu!
Xe dừng lại ở quán cà phê, Giang Vọng đỗ xe bên lề không mở cửa, hắn lấy thẻ ra nhét vào tay Minh Thù:
“Ở đây có ba trăm vạn, mua được bao nhiêu đêm?”
Minh Thù mỉm cười: “Tôi rất đắt tiền.”
Hai diễn viên cùng bật chế độ online.
Diễn viên Giang Vọng mặt lạnh hừ một tiếng: “Đắt cỡ nào tôi cũng trả được.”
Diễn viên Minh Thù trả thẻ lại cho Giang Vọng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy ý cười như tắm mình trong gió xuân:
“Thế nhưng tôi không thiếu tiền, tại sao phải bán mình.”
Giang sơn trẫm cẩm tú ngàn dặm, sao lại vì chút tiền lẻ mà bán mình, nông cạn!
Xinđem đồ ăn vặt đến!
Giang Vọng: “…”
Hình như Tô gia thực sự rất có tiền, đó là một vấn đề nan giải.
Hắn sẽ làm Tô gia phá sản, sau đó như trong kịch bản hỗ trợ trả hết nợ nần rồi ký một khế ước, cô nhất định sẽ cảm động đến rơi nước mắt sau đó lấy thân báo đáp.
Ha ha…
[Cửu thiếu, tỉnh tỉnh.]Đừng mơ mộng hão huyền, người này là nhân vật phản diện boss cực lớn không phải nữ chính, ngươi có phải có hiểu lầm gì về phản diện hay không.
Hơi thở quen thuộc đột nhiên bay qua, Giang Vọng liền hoàn hồn nhìn gương mặt gần trong gang tấc, nói lắp bắp:
“Em… Em làm gì vậy?”
Minh Thù liếc mắt nhìn hắn, vươn tay đè nút mở cửa, cửa xe cạch một tiếng, Minh Thù buồn cười nhếch mày:
“Anh nghĩ tôi sẽ làm gì anh?”
Có trời mới biết cô muốn làm gì.
Bệnh thần kinh cũng chỉ như thế.
***
(*) Tiểu bạch kiểm: dùng để chỉ những chàng trai có mặt mũi thanh tú, trắng trẻo đẹp trai làm trai bao để phụ nữ bao nuôi.