Tả Nhi sững sờ, không kịp phản ứng, hỏi:
– Vì sao?
– Vẫn là câu nói cũ, Thanh Chủ không muốn lan truyền chuyện xấu này ra ngoài, hắn giữ Vô Mãn chính là đang cảnh cáo chúng ta, một khi chuyện xấu nhà hắn bị chúng ta tiết lộ, lúc nào hắn cũng có thể bắt giữ Vô Mãn, thậm chí lấy luôn tính mạng của nó. Trừ khi từ nay về sau Doanh gia không vào triều, nếu không người Doanh gia đừng nghĩ đến chuyện đặt chân trong triều đình, chỉ cần chúng ta dám làm, hắn sẽ dám trả thù.
Doanh Cửu Quang cười lạnh giải đáp.
Tả Nhi nghe xong, im lặng, trong lòng thở dài. Xem ra việc tuyên dương chuyện xấu trong nhà Thanh Chủ đã bị bóp chết từ trong trứng nước rồi, không còn cách nào khác, Thanh Chủ nắm trong tay năng lực chế tài cực mạnh, Doanh gia không thể so sánh được, chỉ cần ra tay là đủ để chặt đứt tính toán nhỏ trong lòng Doanh gia.
Quả nhiên, Tả Nhi lại nhận được tin tức từ tinh linh, sau khi liên hệ một lúc thì buông tiếng thở dài, bẩm báo lại:
– Vương gia, không nằm ngoài dự liệu của ngài, Hữu Bộ đã thả Hầu gia ra ngoài rồi.
Doanh Cửu Quang gật đầu, bỏ việc này qua một bên, chắp tay sau lưng đi qua đi lại trước trường án nói:
– Trái lại là cách xử lý lần này của Hạ Hầu gia làm lão phu cảm thấy kỳ lạ, Hạ Hầu Thừa Vũ lại chủ động dâng Thiên Tử đi nhận sai, hoàn toàn chẳng giống với những gì lão phu dự đoán, chẳng lẽ Hạ Hầu Lệnh vừa lên vị trí gia chủ thì biết sợ rồi?
Tả nhi:
– Có lẽ là lực hiệu triệu của Hạ Hầu Lệnh trong nội bộ Hạ Hầu gia vẫn còn yếu, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
– Chắc chắn là không có đủ lực hiệu triệu rồi, Hạ Hầu Lệnh không có đủ uy tín như Hạ Hầu Thác, nhưng chúng ta không thể sơ xuất lơ là được.
Doanh Cửu Quang quay người, nói:
– Nếu Hạ Hầu Lệnh muốn ra tay, tất nhiên sẽ khai đao chỗ Cầm phi.
Tả Nhi gật đầu, hiểu rõ ý của hắn.
Thiên Ông Phủ, cấm Viên, dưới đại thụ Kình Thiên, Hạ Hầu Lệnh vừa gọi Vệ Xu đến đây đã hỏi giống hệt những gì Doanh Cửu Quang vừa hỏi:
– Bên Thiên Cung, Thanh Chủ có bất kỳ thái độ gì với điện hạ không?
Vệ Xu:
– Vẫn chưa có.
Sau một lúc trầm ngâm, Hạ Hầu Lệnh nói:
– Không đợi nữa, Cầm phi gì đó, hừ! Ta cần phải giết gà dọa khỉ một phen, xem rốt cuộc Thanh Chủ có ý gì, rồi tính toán khoản nợ này với Doanh gia! Ngay cả việc nhỏ thế này, những huynh đệ kia của ta sẽ làm tốt chứ?
Vệ Xu hiểu rõ, hắn muốn ra đòn sát thủ với phi tử của Thiên Đế rồi, nên trả lời:
– Ở những thời điểm thế này, những vị gia kia sẽ không không biết đúng mực, cũng chẳng làm những chuyện háo sắc gì đó.
Hạ Hầu Lệnh:
– Nhắc bọn họ cẩn thận một chút, không biết bên kia có thiết lập cạm bẫy gì chờ chúng ta hay không, đừng để mắc bẫy.
– Vâng!
Vệ Xu nghe lệnh rời đi sắp xếp công việc.
Nhưng sau cả một buổi, Vệ Xu đà vội vội vàng vàng chạy vào chính sảnh cấm viên, bẩm báo với Hạ Hầu Lệnh:
– Lão gia, sợ rằng không thể động được vào vị Cầm phi kia rồi.
Hạ Hầu Lệnh đang khoanh chân ngồi xuống dưỡng thần, không có tu luyện, hắn nhất thời trợn mắt:
– Xảy ra vấn đề gì?
Vệ Xu cười khổ nói:
– Cửu gia truyền tin tức đến, nói kỳ thực Cầm phi chính là người một nhà, xác thực mà nói, phụ thân Cầm phi là Vương Trác, chính là người của chúng ta.
Thần sắc Hạ Hầu Lệnh cứng đờ, sắc đó dần dần lạnh lẽo:
– Nói đùa cái gì thế, nếu quả thật đó là người của chúng ta, vì sao khi Cầm phi làm việc, chúng ta lại không biết gì cả?
Vệ Xu:
– Cầm phi cũng không biết bối cảnh của phụ thân mình, bên Doanh gia đã ra tay khống chế rất tốt, không để lộ ra bất kỳ tin tức gì. Trước đó Vương Trác cũng không biết được việc này, sau khi sự việc phát sinh, Cầm phi bị đuổi đi thì hắn mới biết. Hiện tại Vương Trác vừa mới yêu cầu Doanh gia thực hiện lời hứa với con gái hắn, phỏng chừng không bao lâu nữa Vương Trác sẽ thăng làm Đô Thống, phát huy ra tác dụng càng lớn hơn nữa!